Từ Thanh Kiếm ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn Phượng Nữ, mà Phượng Nữ và Niệm Băng lúc này cũng đang nhìn hắn, trên khuôn mặt màu cổ cổ đồng nhất thời hiện lên một mảng hồng, ho khan một tiếng: "A! Được, nhân tiện nghỉ ngơi trong chốc lát đi." Nhìn thần thái xấu hổ của hắn, ánh mắt Niệm Băng quái dị liếc nhìn Phượng Nữ, còn Phượng Nữ thì nhíu mày lại. Từ Thanh Kiếm tính tình chất phát, quả là không giỏi che dấu bản thân, bọn họ đều nhận ra được là vị đại hán cường tráng này đang suy nghĩ gì, ngay cả Tử Thanh Mộng ở bên cạnh đối với tình thế của vị ca ca mình cũng có bất mãn, lấy tay huých hắn một cái, muốn làm cho thần khí của hắn khôi phục một chút. 
Bốn người đi tới trước rừng cây bên bờ cách đó không xa, mặt quay về đường lớn sau đó ngồi xuống, nhưng mà lúc này lại không có cây che mát, chỉ toàn là thân cây trọc lóc, thỉnh thoảng có thể nghe được tiếng kêu khó nghe của những con quạ đen, gió lạnh thấu xương quét qua. 
Khí trời bây giớ quả là thời điểm lạnh nhất trong năm, niệm Băng mặc dù không giỏi Vũ Kỹ, tố chất thân thể cũng chỉ bình thường, nhưng hắn có băng hỏa ma pháp hộ thân, chỉ cần điều động ma lực trong cơ thể, trong thân thể chính mình phóng ra một tia băng thể thuật cấp hai thì hoàn toàn có thể chống cự lại sự lạnh lẽo. 
Nhưng Phượng Nữ đối với loại lạnh lẽo này thì trực tiếp không coi vào đâu. 
Từ Thanh Kiếm cơ thể cường tráng, đấu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-hoa-ma-tru/3004075/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.