Nụ cười trên khuôn mặt Long Trí chợt biến mất, nghiêm mặt nói: "Ta hy vọng nếu như có một ngày ta chết đi, ngươi có thể thay ta tiếp lấy vị trí của ta hiện tại, đồng thời chiếu cố cho Linh nhi. Ngươi có thể đáp ứng không?"
Niệm Băng cười khổ:
"Cái này tựa như là hai điều kiện thì phải. Chiếu cố? Ta hy vọng hiểu rõ hai chữ này."
Long Trí than nhẹ:
"Ta là một người cha, ta chỉ hy vọng nữ nhi của mình có thể vui vẻ. Chỉ cần ngươi có thể làm cho Linh nhi vui vẻ, thì dù chiếu cố như thế nào ta cũng không quan tâm. Cái này gọi là ước định không có thời gian. Chí ít khi ta còn sống thì ta vẫn còn có năng lực lo lắng cho nữ nhi của ta."
Niệm Băng thầm thở phào gật đầu nói:
"Ta hứa trong khả năng của mình sẽ chiếu cố thật tốt đến nàng. Nếu như có môt ngày ngài chết đi, chỉ cần gọi ta trở về."
Ngữ khí của hắn mặc dù rất bình thản nhưng lời nói chứa đấy sự khẳng định. Tứ khi sinh ra tới giờ, đây là lần đầu tiên Niệm Băng hứa với một người.
Long Trí cười nói:
"Nam nhân hứa cũng không cần phải nói nhiều vậy đâu. Còn điều kiện kia thì sao?"
Niệm Băng nhíu mày nói:
"Ta biết ngài luôn hy vọng ma pháp sư công hội của Băng Nguyệt đế quốc có thể phát dương quang đại. Nhưng đồng thời ngài cũng nên biết công hội bây giờ chỉ là một bù nhìn thôi."
Long Trí cất tiếng cười lớn:
"Đương nhiên chỉ là một bù nhìn. Nếu không thì việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-hoa-ma-tru/3003978/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.