Chương trước
Chương sau
Không muốn gây ra phiền phức không đáng có, Hoả Long lấy ra từ hoả giới của mình một chiếc bình để lấy nước, sau đó nhẹ nhàng bước đến bên mép suối phía xa thượng nguồn rồi cúi xuống lấy nước vào trong bình.
Kỳ lạ thay, dù đã rất cẩn thận, nhưng khi chiếc bình vừa chạm xuống mặt nước thì ở phía thượng nguồn, trên một mỏm đá lớn, con Lục Xà to lớn kia bỗng trừng mắt lên đầy hung ác nhìn về phía Hoả Long.
Trong tíc tắc, nó lao xuống con suối rồi bơi xuôi theo dòng chảy. Chỉ chưa đầy năm giây đã tới được vị trí của Hoả Long, cái miệng to lớn há rộng ra, cặp nanh độc bén nhọn giơ lên như muốn một phát cắn nát đối thủ.
Hoả Long có chút bất ngờ trước tốc độ của con rắn độc này. Tuy vậy anh ta vẫn có thể triệu hồi Hoả Thuẫn ra để chặn thế công của Lục Xà.
Nanh nhọn vừa chạm vào Hoả Thuẫn thì Hoả Thuẫn liền bị xuyên thủng hai lỗ nhưng vẫn không bị phá vỡ hoàn toàn.
Thấy vậy Lục Xà nhanh chóng thu người lại thủ thế. Đôi mắt xanh lè đầy sát khí nhìn chằm chằm vào Hoả Long.
"Xì, Xì, thì ra là tộc nhân Hoả Tộc. Dám đến chỗ bổn vương trộm Giải Độc Thủy thì kết cục cũng chỉ có một mà thôi." Thanh âm rin rít ê tai phát ra từ Lục Xà.
"Thì ra ngươi là một linh thú. Có điều ta thấy ngươi hơi tự mãn rồi đấy!" Hoả Long nghe qua giọng điệu cao ngạo của Lục Xà liền khó chịu nói.
"Khà khà, tiểu tử hỗn xược không biết trời cao đất dày, hôm nay ta sẽ cho ngươi nằm lại nơi này!" Lục Xà rít lên dữ tợn.
Ngay sau đó, Lục Xà vươn người dài ra rồi tạo thành một vòng tròn bao quanh Hoả Long. Trong chớp mắt, cả thân người hắn co rút mạnh rồi siết chặt vòng tròn đó lại.
Hoả Long phản ứng cực nhanh. Khi vừa thấy Lục Xà di chuyển liền đoán ra được ý đồ của hắn. Vì thế khi hắn vừa siết cơ thể lại thì Hoả Long đã nhanh hơn một bước phóng người lên trên không né được một sát chiêu.
Không chịu lép vế, từ vị trí trên cao, Hoả Long dùng hoả lực tạo ra một cây trường thương rồi dùng hai loại khí lực bọc lấy nó làm cho nó trở nên cứng chắc và đầy uy lực.
Kế đến, Hoả Long cầm lấy Hoả Thương nhắm thẳng vào đỉnh đầu của Lục Xà đâm mạnh xuống.
Lục Xà cũng không phải dạng vừa, hắn liền vung chiếc đuôi cứng và nặng như đá của mình đập mạnh vào cây Hoả Thương của Hoả Long.
Một tiếng động lớn phát ra sau khi hai đòn công kích mạnh mẽ va vào nhau. Sau đó cả hai đều bị đẩy lui về phía sau. Tuy nhiên có vẻ như Hoả Long bị văng đi khá xa so với Lục Xà.
Không chịu dừng lại ở đó, Hoả Long tiếp tục lao vào điên cuồng công kích những điểm yếu hại của Lục Xà. Tuy nhiên lớp vảy cứng như thép của nó khiến cho mọi chiêu thức đều trở nên vô hiệu. Chưa kể thân thủ của Lục Xà vô cùng nhanh nhẹn, sau nhiều đợt giao tranh thì trên người của Hoả Long cũng đã bắt đầu xuất hiện nhiều vết thương, y phục cũng bị xé rách nhiều chỗ.
Đột nhiên Lục Xà há miệng phun ra một cỗ khói đen trông cực kỳ nguy hiểm. Làn hắc vụ đó nhanh chóng lan nhanh trong không khí nơi hai người họ đang giao tranh.
Dự cảm không lành chợt xuất hiện trong tâm trí Hoả Long. Cắm Hoả Thương xuống đất, hai tay anh ta nắm chặt, hoả lực cuồn cuộn tuôn trào ra bên ngoài, đôi mắt bỗng trở nên đỏ rực. Hoả Long đánh mạnh một quyền xuống mặt đất, miệng quát lớn:
"Sơ cấp kỹ năng hoá giải: Nộ Hoả Xung Quyền"
Sau tiếng hét, hoả lực từ trọng quyền của Hoả Long bộc phát ra xung quanh tạo thành một địa ngục lửa. Mọi thứ trong bán kính hơn mười thước đều bị đốt cháy thành than. Nước dưới suối cũng bị nhiệt lượng khủng khiếp làm cho sôi lên sùng sục và bốc hơi nhanh chóng. Không khí xung quanh bị sức nóng làm cho khô kiệt đi. Luồng độc khí của Lục Xà cũng vì thế mà bị hoả lực làm cho tan biến.

"Thằng nhóc này không ngờ lại khó đối phó như vậy. Đã thế thì đành phải sử dụng chiêu thức sau cùng thôi." Lục Xà thầm nhủ.
Đột nhiên cơ thể Lục Xà bỗng uốn éo, vặn vẹo một lúc trông giống như đang thi triển chiêu thức thần bí nào đó. Cả thân người hắn toát ra một luồng khí màu đen đầy chết chóc.
Cùng lúc đó, Hoả Long quyết định tăng thêm sức mạnh để có thể xuyên thủng được lớp vảy rắn kiên cố kia. Tâm trí tập trung vào ấn ký trên trán, toàn bộ cơ thể ngưng trọng lại trong giây lát. Ngay sau đó một luồng hoả lực cực mạnh bỗng bùng phát từ trong cơ thể Hoả Long.
"Bí kỹ Hoả Tộc: Hoả Thần Nhập Thể - Nhất Thức!
Nhị Thức!"
Sau hai tiếng hét lớn, cả người Hoả Long cháy rực lên như ngọn đuốc. Hoả khí trong cơ thể như cũng hưởng ứng theo chiêu thức này liền tán phát ra dữ dội, hoà cùng với hoả lực tạo ra khí tức áp bức mãnh liệt.
Hoả Thương cắm bên cạnh như được tiếp thêm sức mạnh bỗng chốc toả ra một luồng khí thế cường hãn, cả cây thương giờ đây đang hừng hực bốc cháy.
Bàn tay nắm lấy Hoả Thương, Hoả Long xác định đây chính là đợt giao chiến cuối cùng mang tính quyết định!
Bên phía Lục Xà lúc này cũng đã sẵn sàng cho đợt giao tranh sống còn này. Cơ thể hắn sau một đợt biến đổi đã trở nên to lớn hơn trước. Từ trên lớp vảy của nó chảy ra một loại độc dịch màu xanh đen cực kỳ hôi tanh. Đây chắc hẳn là một loại kịch độc!
Hoả Long cẩn thận dùng hai loại khí lực bảo vệ cơ thể. Kế đến, hai bàn chân phát ra hai tia lửa rồi cả cơ thể anh ta trong nháy mắt đã biến mất.
Lục Xà nhanh chóng cuộn tròn thân người lại thủ thế. Chờ đợi Hoả Long xuất hiện liền tấn công chớp nhoáng.
Trong một tích tắc, Hoả Long đã hiện ra ở phía sau lưng của Lục Xà, Hoả Thương sáng rực đâm thẳng về phía đầu của cự mãng.
Bất chợt cảm nhận được hơi nóng phía sau gáy, Lục Xà nhanh như cắt nghiêng đầu sang một bên né cú đâm chí mạng đó. Tuy nhiên hoả lực kinh khủng từ Hoả Thương khiến cho lớp vảy rắn chắc của Lục Xà bị cháy xém. Hắn điên tiết rít lên một tiếng hết sức đáng sợ. Một mùi khét kèm theo hôi tanh từ độc dịch của Lục Xà bốc ra khiến cho Hoả Long cũng phải lấy tay che mũi.
Lợi dụng Hoả Long vừa ra chiêu xong, Lục Xà lấy cái đuôi cứng như sắt thép của hắn đập mạnh về phía Hoả Long.
Vừa thấy Lục Xà tấn công, Hoả Long liền nhảy lui ra xa né đòn chứ không dám trực tiếp đương đầu với đòn công kích đó. Chỉ nhìn thấy những giọt độc dịch xanh lè đáng sợ kia là đã có thể tưởng tượng ra kết cục khi bị nó dính vào người.
Không chịu buông tha đối thủ, Lục Xà tiếp tục quay đầu về phía Hoả Long rồi lao tới nhe hai chiếc nanh độc ghê rợn ra hung hăng cắn mạnh.
Hoả Long nhanh như chớp liền phóng người lên không trung rồi chĩa mũi Hoả Thương xuống phía dưới, nhắm chính xác vào đầu của Lục Xà sau đó phóng mạnh.
Phập!
Lần này Hoả Thương được nâng cấp sức mạnh đã có thể xuyên qua lớp vảy rắn kiên cố của Lục Xà đâm sâu vào lớp thịt của hắn khiến cho một dòng máu đen phụt ra cùng một tiếng gầm rít ghê rợn.
Chỉ tiếc là vị trí của vết đâm đó lại không đúng ngay đầu của Lục Xà mà hơi lệch xuống phía dưới do trong lúc Hoả Long tấn công bất ngờ thì bản năng sinh tồn của Lục Xà đã kịp giúp cho hắn trườn lên trên một chút nữa đồng thời thoát được cái chết cận kề.
Hoả Thương sau khi tiếp xúc với huyết dịch của Lục Xà liền bị ăn mòn rồi tan biến trong phút chốc. Độc lực thật kinh khủng!
Hoả Long chớp lấy thời cơ liền ngưng tụ hoả lực thành một cự hoả quyền tiếp tục giáng thẳng xuống vị trí Lục Xà quyết trong một chiêu chấm dứt trận đấu này.
Hoả quyền cực đại như một mặt trời thu nhỏ, bừng bừng cháy sáng rực cả một vùng trời, ầm ầm lao xuống.
Ở phía dưới, Lục Xà giương mắt lên nhìn vào cỗ hoả lực khổng lồ đang rơi xuống tựa như một khối thiên thạch. Chiếc lưỡi rắn liên tục thè ra rồi lại thụt vào như đang tính toán điều gì đó.
Đột nhiên Lục Xà phóng người lên về phía Hoả Long cùng cự quyền đang lao xuống, sẵn sàng cho một cú va chạm nảy lửa.
Cự quyền giáng mạnh vào đỉnh đầu Lục Xà, tiếng lửa thiêu đốt da thịt xèo xèo vang lên liên tiếp. Chỉ trong giây lát, cả thân người Lục Xà đã biến thành một cái xác cháy đen thui, khét lẹt.
Nhìn thấy cái xác đen thui nằm bất động, Hoả Long mới thở phào nhẹ nhõm. Nhanh chóng giải trừ trạng thái Hoả Thần Nhập Thể rồi từ từ tiến gần lại cái xác của Lục Xà để kiểm tra.
"Không biết tên linh thú này cấp độ nào mà thực lực lại kinh khủng như vậy. Cũng may là ta có thể kết thúc được trận chiến này mà không bị tổn thương nghiêm trọng nào." Hoả Long đứng nhìn khối xác to lớn đang bốc khói nghi ngút kia thầm nhủ.
Bất thình lình, từ miệng của cái xác Lục Xà vọt ra một bóng đen bay về phía Hoả Long với tộc độ cực nhanh.
Mọi chuyện xảy ra chỉ trong chớp mắt, Hoả Long hoàn toàn bị động không kịp phản ứng, chỉ biết đứng bất động nhìn bóng đen kia lao vào trước ngực của mình.
Phập!
Một âm thanh như tiếng rắn cắn chợt vang lên. Hoả Long hoảng hồn nhìn xuống thì nhận ra bóng đen lúc nãy chính là tên Lục Xà, nhưng kích thước lúc này lại nhỏ đi rất nhiều, chỉ còn bằng một con rắn nhỏ bình thường.
"Xì, xì, ngươi tưởng dễ giết bổn vương lắm sao? Chiêu vừa rồi chỉ là một chiêu kim thiền thoát xác mà thôi. Giờ ngươi đã trúng kịch độc của ta, chỉ còn nước đợi chết mà thôi!" Lục Xà xảo quyệt lên tiếng.
Đột nhiên tại vị trí Lục Xà vừa tấn công chợt phât ra một cỗ ánh sáng màu vàng rực, chất độc của Lục Xà cũng không thể chạm tới da thịt của Hoả Long, dần dần bị ánh sáng màu vàng chói kia làm cho tiêu biến.
"Chuyện này… sao có thể…?" Lục Xà trợn mắt kinh ngạc.
Hoả Long nhanh trí nhân lúc Lục Xà còn đang mất cảnh giác liền dùng hoả khí ở hai tay chộp lấy đầu Lục Xà rồi dùng sức bóp mạnh.
Bụp!!!
Một thanh âm trầm đục vang lên, ngay sau đó cả phần đầu của Lục Xà chỉ còn lại một đống thịt bầy nhầy, hôi thối.
Kế đó, linh hồn thể của Lục Xà liền xuất hiện. Lần này Hoả Long không vội đánh chết hắn mà tóm hắn lại rồi vặn hỏi:
" Lúc nãy ngươi nói rằng nước suối này là Giải Độc Thủy, vậy nó có tác dụng như thế nào và cách dùng ra làm sao?"
Bị tóm chặt không có cách nào thoát được, Lục Xà bây giờ giống như một con rắn nhỏ bình thường đang quằn quại giãy dụa trong tay Hoả Long một cách bất lực. Giọng nói đầy tức giận và không phục phát ra:
"Nếu ta nói cho ngươi biết thì ngươi phải hứa thả cho ta đi, bằng không thì có chết ta cũng không nói!"
"Được, quân tử nhất ngôn!" Hoả Long nhanh chóng đồng ý.
Lục Xà lưỡng lự một hồi lâu, sau đó cất giọng khàn khàn của hắn nói:
"Ngươi lấy nước suối này pha với một giọt máu của ta rồi uống vào thì có thể giải được mọi loại độc. Nhớ là chỉ dùng nước ở suối này thì mới có công hiệu."
Nghe xong Hoả Long liền mỉm cười gật đầu thích thú. Có được loại nước trị bách độc này đúng là một việc đáng ăn mừng. Xem ra lần này lại thu hoạch lớn rồi.
"Ta đã nói xong rồi, mau thả ta ra!" Lục Xà giận dữ hét lớn.
Hoả Long mải mê vui sướng vì gặp được Giải Độc Thủy mà quên mất lời hứa với Lục Xà. Vừa nghe âm thanh hung dữ của hắn thì Hoả Long mới chợt tỉnh ra, liền gãi đầu cười trừ sau đó liền thả tay ra để linh hồn thể của Lục Xà bay đi.
Khi Lục Xà vừa bay mất khỏi tầm mắt, Hỏa Long mới đưa tay lên ngực kiểm tra lại một lần nữa vị trí lúc nãy bị Lục Xà tấn công. Quả nhiên không hề có lấy một vết xước.
“Phù, may là có vật kia bảo vệ nếu không chắc giờ này ta chỉ còn là cái xác không hồn rồi. Đúng thật là bảo vật hiếm có.” Hỏa Long thở phào nhẹ nhõm, thầm nhủ.
Kế đó Hoả Long lấy từ trong hoả giới ra một cái bình ngọc rồi cẩn thận thu lấy máu của Lục Xà từ xác của hắn. Sau đó lấy ra một bình khác rồi thu lấy nước tại con suối kia. Cuối cùng thu cả hai bình vào trong hoả giới.
Xong xuôi Hoả Long uống thử một ngụm nước dưới suối thì bỗng cảm thấy cơ thể khoan khoái lạ thường. Dòng nước suối thanh mát chạy dọc cơ thể, chảy đến đâu là nơi đó liền như được phục hồi và tràn trề sinh lực. Nước suối này có công dụng thật sự kỳ diệu.
"Nếu ta cho Tiểu Trư uống loại nước này thì không chừng sẽ có thể giúp hắn phục hồi nhanh chóng." Hoả Long thầm nghĩ.
Ngay lập tức Hoả Long lại tiếp tục lấy thêm một cái bình khá to rồi vội lấy thật đầy. Cuối cùng, Hoả Long nhanh chân chạy về nơi Tiểu Trư đang nghỉ ngơi.
Vừa về tới nơi thì Tiểu Trư cũng vừa tỉnh giấc. Hoả Long liền đưa cho hắn bình nước suối bảo hắn uống vào.
Đúng lúc đang khát, Tiểu Trư tham lam ực một hơi hết sạch cả bình trước ánh mắt ngỡ ngàng kinh ngạc của Hoả Long.
Trong nháy mắt, cả người Tiểu Trư như căng phồng lên, hai mắt hắn trợn tròn, miệng há hốc đầy kinh ngạc, chỏm lông trên đầu hắn cũng dựng thẳng lên. Cả người hắn lúc này bỗng tràn trề sinh lực!
"Lão đại, đây là thứ nước gì? Sao lại có tác dụng kỳ diệu như vậy?" Tiểu Trư tò mò vội hỏi.
"Là nước ở một con suối gần đây ta vừa phát hiện ra. Không ngờ ngươi làm một hơi hết sạch cả bình của ta…" Hoả Long lắc đầu cười khổ.
Nghe vậy Tiểu Trư hơi mắc cỡ, bẽn lẽn cúi đầu cười gượng. Sau một lúc chợt quay sang hỏi Hoả Long:
"À đúng rồi lão đại, hay là bây giờ chúng ta quay lại chỗ con suối kia lấy thêm loại nước kỳ diệu này để sau này trong quá trình tu luyện có thể rút ngắn thời gian nghỉ ngơi hồi sức." Thanh âm phấn khích vang lên từ Tiểu Trư.
Nghe xong, Hoả Long suy nghĩ một chút rồi gật đầu tán thành. Cả hai sau đó nhanh chóng đi về hướng con suối kia để lấy thêm nước.
Khi đến nơi, Tiểu Trư hết sức kinh ngạc khi phát hiện cái xác khổng lồ, cháy đen thui của Lục Xà. Kinh khủng hơn là phạm vi khu vực quanh đây đều bị thiêu cháy rụi. Mặt đất chỉ còn lại một màu đen ngòm, khói từ những xác cây cỏ bị đốt cháy rụi vẫn còn bốc lên nghi ngút. Đây chắc chắn là dấu vết còn sót lại của một trận ác chiến.
"Lão đại, có phải con rắn này là huynh đánh chết không? Sao đệ không nghe thấy âm thanh gì vậy nhỉ?" Tiểu Trư dán ánh mắt tò mò về phía Hoả Long hỏi.
"Ngươi lúc đó còn đang ngủ như chết thì làm sao biết được. Cũng không có gì, mau lấy nước rồi tiếp tục lên đường thôi!" Hoả Long bĩu môi, liếc một cái về phía Tiểu Trư rồi ra hiệu lên đường.
Một lúc sau cả hai người đã lấy được hai bình nước đầy, tất cả đều được cho vào hoả giới của Hoả Long để cất giữ sau đó cả hai người tiếp tục xuyên rừng trong đêm tiến về phía Hoả Quốc.
Cơ thể tràn trề sinh lực, Hoả Long cùng Tiểu Trư dùng hết tốc lực phóng đi vun vút trong đêm. Với tốc độ này thì chỉ cần vài giờ nữa là sẽ tới được cổng thành Hoả Quốc.
Lúc này màn đêm cũng đã dần tan biến, ánh dương đang từ từ chiếu rọi khắp khu rừng. Một ngày mới lại bắt đầu.
Khi sắp đến được cổng thành thì một hồi chuông dài liên hồi ngân lên khiến cho Hoả Long chợt dừng lại lắng nghe.
"Hà hà, cuối cùng cũng có thể về kịp lúc. Tiểu Trư, nhanh nữa lên nào!" Hoả Long quay sang Tiểu Trư thúc giục.
Tiểu Trư tuy không hiểu lắm nhưng cũng gật đầu. Kế đó cả hai người tăng thêm cước bộ, lao nhanh về phía cổng thành.
Hiện tại bên trong Hoả Quốc, tại quảng trường lớn ngay phía sau cổng thành đang tập trung rất nhiều người. Đặc biệt còn có sự xuất hiện của quốc vương Hoả Sư cùng dàn quốc sư gồm bốn người Hoả Bách, Hoả Chấn, Hoả Liệt và Hoả Cương. Đứng bên cạnh Hoả Sư chính là đại công tử Hoả Quốc, Hoả Lân. Có vẻ như đây là một sự kiện hết sức trọng đại của Hoả Quốc nên mới quy tụ đầy đủ các vị trí lãnh đạo của Hoả Quốc đến tham dự.
Cũng đúng lúc đó, một võ đài đã được dựng lên ngay tại vị trí trung tâm của quảng trường. Một loạt những nhân vật có ngoại hình còn rất trẻ lần lượt xuất hiện trên sàn đấu. Tiếng hò reo cổ vũ vang lên không ngớt từ bốn phía khán đài. Tất cả đều đang rất phấn khích chờ đón sự kiện này.
Ngay lúc đó, Hoả Sư đứng tại vị trí cao nhất trên khán đài, uy nghiêm cất cao giọng nói như sấm rền:
"Ta tuyên bố, kỳ tuyển chọn cho sự kiện Tiểu Tiên Chi Chiến chính thức bắt đầu!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.