Chương trước
Chương sau
Toàn thân Tiểu Trư lúc này đã trở thành một màu trắng sáng chói loá, cơ thể từ từ phình to lên, hai chiếc răng nanh hai bên mép cũng dài ra, chỏm tóc trên đầu chợt trở nên dài và sẫm màu hơn. Điểm đặc biệt lớn nhất chính là cỗ ánh sáng màu lam nhạt đang huyền ảo bao quanh cơ thể Tiểu Trư. Khí thế của Tiểu Trư bây giờ rất uy mãnh, nét mặt tràn đầy tự tin. Tiểu Trư đã thực sự tiến hoá thành linh thú cấp hai!
Linh thú cấp hai sẽ có được năng lượng linh lực riêng của chúng, màu sắc đặc trưng chính là màu xanh lam. Tùy theo thực lực mạnh yếu mà màu sắc của linh lực sẽ thay đổi từ nhạt sang đậm dần. Cũng chính từ lúc này, Tiểu Trư đã có thể sử dụng những chiêu thức của mình với tốc độ và sức phá hoại lớn hơn trước rất nhiều. Đặc biệt, do đây là Tiểu Trư tiến hóa từ linh thú cấp một lên cấp hai nên sức mạnh sau khi thăng cấp cũng mạnh mẽ và cường đại hơn những linh thú cấp hai thông thường khác, ví dụ như Bạo Kích Anh Vũ lúc trước. Hào quang do linh lực của Tiểu Trư tạo ra cũng khá sẫm màu nên tất nhiên sức mạnh sẽ ưu việt hơn những linh thú cấp hai thông thường khác. Đây chính là thu hoạch lớn nhất đối với Tiểu Trư!
Hoá ra lúc trước, sau khi đánh tan ba linh hồn linh thể của ba tên linh thú kia, Tiểu Trư đã đứng lại chờ đợi sự xuất hiện của Linh Thú Sinh Mệnh Đan. Không lâu sau đó, ba viên sinh mệnh đan đã lần lượt xuất hiện. Tuy nhiên ba viên sinh mệnh đan này có màu sắc khác biệt so với viên sinh mệnh đan trước đó Tiểu Trư đã ăn. Ba viên này có màu đỏ rực cực kỳ bắt mắt, hào quang chúng phát ra cũng mạnh mẽ hơn rất nhiều so với viên sinh mệnh đan của Dực Lang Thú lúc trước.
Nhìn thấy màu sắc đặc trưng đó, Tiểu Trư không ngừng run rẩy. Đối với một tên linh thú cấp bậc hạng bét như hắn thì khi trông thấy viên sinh mệnh đan này chẳng khác nào gặp được kỳ trân dị bảo quý hiếm. Dựa theo kinh nghiệm và kiến thức của Tiểu Trư thì đây chính là sinh mệnh đan của linh thú cấp ba, cấp cao nhất của linh thú thông thường!
" Không ngờ có ngày lão trư ta có cơ duyên gặp được sinh mệnh đan quý hiếm, đại bổ này. Đúng là trời cao có mắt, lão trư ta cuối cùng đã có thể tiến hoá rồi!"
Cảm xúc bị kích động mãnh liệt, Tiểu Trư không kiềm chế được liền lao tới há cái miệng to lớn tham lam ra rồi trong chớp mắt đã nuốt một viên sinh mệnh đan vào trong miệng.
Ngay khi viên sinh mệnh đan đó phát tác thì cũng là lúc cơ thể của Tiểu Trư bắt đầu quá trình tiến hoá. Cũng là lúc khiến cho đám người Hoả Lân hết sức bất ngờ.
"Xem ra tên nhóc kia đã kiếm được khá nhiều lợi ích từ việc giết chết gã linh thú ba đầu đó" Hoả Cương nhận ra được sự biến đổi của Tiểu Trư, liền mỉm cười nói.
" Ha ha, cũng nhờ có hắn mà chúng ta mới có thể hoàn toàn tiêu diệt được tên quái vật kia. Đúng ra phải cảm ơn hắn một tiếng mới phải!" Hoả Sát cũng phá lên cười.
Hai người Hoả Sát và Hoả Cương không xa lạ gì với Tiểu Trư vì lúc trước đã từng gặp qua khi tìm thấy Hoả Long lúc trước. Lần này hữu duyên gặp lại cũng không cảm thấy quá bất ngờ và xa lạ vì Tiểu Trư lúc nào cũng theo sát bên cạnh Hỏa Long như hình với bóng.
Vừa nghĩ đến đây, cả hai đều đồng loạt giật mình nhớ ra nhiệm vụ quan trọng nhất của chuyến đi mạo hiểm lần này liền lớn tiếng gọi:
"Ngươi là Tiểu Trư đúng không? Mau qua đây, chúng ta có việc cần hỏi!"
Nghe thấy thanh âm khàn khàn nhưng đầy uy nghiêm đó, Tiểu Trư đang trong niềm hân hoan vui sướng tột cùng vì được tấn cấp liền quay trở về bộ dạng nhút nhát, sợ sệt lúc bình thường. Vội giấu hai viên sinh mệnh đan còn lại vào dưới lớp lông dày dưới bụng hắn rồi ba chân bốn cẳng nhanh chóng lao về phía ba người Hoả Lân.
" Bái kiến hai vị lão gia cùng vị công tử đây. Lúc nãy tiểu bối núp đằng xa quan sát đã nhận ra được hai vị lão gia, nên nhân lúc tên kia không phòng bị liền liều mạng tấn công hắn. Cũng may hắn đã cực kỳ suy yếu nên mới may mắn thành công tiêu diệt được hắn." Tiểu Trư liên tục thao thao bất tuyệt về lý do hắn xuất hiện tại nơi này và đột ngột ra tay tương trợ nhóm người Hoả Sát.

" Ha ha ha, ngươi yên tâm chúng ta không có ý gì đâu, chúng ta còn phải cám ơn ngươi vì đã giúp chúng ta đánh bại tên linh thú kia. À phải rồi, ngươi luôn đi cùng Hoả Long thiếu gia, vậy hiện giờ thiếu gia đang ở đâu?" Hoả Sát vội đi vào vấn đề trọng tâm.
Nghe vậy, Tiểu Trư chợt trở nên ủ rũ. Dáng điệu buồn bã cúi đầu nhìn xuống phía dưới. Giọng nói đầy phẫn uất kèm ân hận thốt lên:
" Là lỗi của tiểu bối, lúc đầu tiểu bối định đưa lão đại xuống đây để tu luyện do nơi đây có không gian thuộc tính hoả nồng đậm rất có lợi cho việc luyện tập thăng cấp. Tuy nhiên không ngờ lại có sự xuất hiện của tên linh thú hộ giới khiến cho cả hai bên đều bị trọng thương. Tên linh thú đã bị lão đại đánh chết nhưng lão đại cũng bị hắn đánh rớt xuống nham thạch trì phía trong, nơi Cuồng Long Thánh Linh Thú dùng hoả khí của hắn để tạo ra. Hiện giờ lão đại sống chết vẫn chưa rõ. Tiểu bối quyết định ở lại đây để chờ đợi lão đại quay trở lại…"
Nghe tới đây cả ba người Hoả Lân, Hoả Sát cùng Hoả Cương đều há hốc mồm kinh ngạc. Không nghĩ đến việc hai tên ngốc này lại ngang nhiên xem nơi cư trú của Thánh Linh Thú làm nơi tu luyện rồi còn liều mạng xông vào đây trong khi thực lực vẫn còn hết sức yếu ớt.
" Tên ngu ngốc này, ngươi ngu thật hay giả vờ ngu vậy? Ngươi nghĩ nơi đây là đâu mà lại dám đưa tiểu đệ ta tới đây tu luyện? Ta phải đánh chết con heo đần độn này mới được!" Hoả Lân không kìm được lửa giận trong lòng, lớn tiếng mắng.
Hoả Sát cùng Hoả Cương thấy vậy liền ngăn cản Hoả Lân lại, cơ thể Hoả Lân đang suy nhược nếu bị kích động mạnh sẽ dẫn đến tình trạng tổn thương khí mạch hết sức nguy hiểm.
Nhìn thấy Hoả Lân giận dữ như vậy cùng với cách xưng hô hết sức thân thuộc với Hoả long như thế khiến cho Tiểu Trư chợt nhớ đến vị "đại ca biến thái" mà Hoả Long từng nhắc qua. Không ngờ vị huynh trưởng này lại nóng tính và hung dữ như vậy làm cho Tiểu Trư sợ đến xanh tái mặt mày.
" Bây giờ không phải lúc trách tội, Tiểu Trư, mau dẫn chúng ta đến nơi mà ngươi gọi là nham thạch trì kia để ta xem qua đó là nơi như thế nào?" Hoả Sát trầm giọng nói.
Tiểu Trư nhanh chóng gật đầu, sau đó liền xoay người chạy về phía hồ nham tương. Theo sau là ba người Hoả Lân. Hoả Lân lúc này đang phải nhờ Hoả Cương cõng trên lưng để di chuyển nhanh hơn do thương thế khá nặng nên không thể tự phi hành được. Nhóm người Tiểu Trư liền tăng tốc để mau chóng tiến đến khu vực Hoả Long bị mất tích.
Sau vài phút di chuyển với tốc độ tối đa, nhóm người Hoả Lân đã tới khu vực nóng cháy của nham thạch trì. Cả nhóm liền theo hướng Tiểu Trư nhanh chóng tiến sát lại khu vực hồ dung nham sôi sục kia.
Hiện giờ nhóm người Hoả Lân đã đứng trên mép hồ dung nham. Hoả Sát liền vận hoả lực ra bao lấy cơ thể rồi từ từ bước xuống hồ dung nham kia. Vừa bước xuống dưới dòng nham thạch đó thì bỗng nhiên dòng nham thạch đó lập tức lao vào cắn nuốt luồng hoả lực bao quanh cơ thể Hoả Sát.
Chứng kiến hiện tượng kỳ lạ này, Hoả Lân cùng Hoả Cương đứng trên bờ cũng hết sức kinh ngạc. Không ngờ lại có một thứ nham thạch có thể thôn phệ được hoả lực của Hoả Tộc. Điều này chưa từng xảy ra trước đây, thậm chí với dòng nham thạch cực nóng trong ngọn núi Thánh Hoả Sơn cũng không làm gì được hoả lực, vậy mà dòng nham tương này lại có thể hấp thụ hoả lực của Hoả Sát.
Hoả Sát lúc này cũng đang bất ngờ trước cảnh tượng này. Cảm giác như hoả lực trong cơ thể đang không ngừng bị hút ra ngoài với tốc độ cực nhanh. Nếu đứng đây thêm vài phút nữa e rằng hoả lực trong cơ thể lão sẽ bị hút cạn, đến lúc đó dòng nham thạch kỳ quái kia sẽ trực tiếp thiêu đốt cơ thể đến khi toàn bộ cơ thể biến thành tro bụi.
Vội vàng bay người lên phía trên bờ, Hoả Sát liền quay sang trao đổi với Hoả Cương và Hoả Lân.
" Sức ăn mòn hoả lực của nham thạch trì này cực kỳ khủng khiếp, với tình trạng hiện giờ của ta chỉ có thể ở dưới đó trong khoảng vài phút, chỉ sợ nếu xuống sâu phía dưới thì độ ăn mòn sẽ còn mạnh hơn nữa. Nham thạch trì này lại có vẻ sâu không thấy đáy, không biết Hoả Long thiếu gia giờ ra sao…" thanh âm não nề phát ra từ phía Hoả Sát.
" Xem ra chúng ta nên quay về bẩm báo với quốc vương rồi tìm cách giải quyết. Hiện tại mọi người đều đã ở thể trạng suy kiệt, nếu ở lại đây lâu e sẽ gặp rắc rối lớn, lúc đó sợ là mọi chuyện sẽ khó giải quyết hơn." Hoả Cương âm trầm phân tích.
Nghe vậy Hỏa Lân và Hỏa Sát cũng trầm tư một lúc rồi gật đầu đồng ý. Cả ba người họ đều đã chạm tới giới hạn của bản thân. Nếu có thêm kẻ địch đến đây thì thương vong là đều không thể tránh khỏi.
Một lúc sau, cả ba người đều nhìn nhau rồi khẽ gật đầu tán thành ý kiến đó của Hoả Cương. Việc quan trọng bây giờ phải quay về báo lại cho Hoả Sư biết tất cả sự việc xảy ra rồi sau đó mới có thể tính xem nên làm gì tiếp theo.
Thấy mọi người đã thống nhất ý kiến, Hoả Sát liền giơ hai bàn tay lên, dùng hoả lực tạo ra một cánh cổng không gian đỏ rực và đen kịt bên trong. Đây chính là không gian lộ liên thông với cánh cổng mà Hoả Sát trước đó đã mở ra ở phía ngoài cửa hang động. Bây giờ chỉ cần bước vào bên trong không gian lộ này là lập tức có thể di chuyển đến khu vực bên ngoài. Quả là một khả năng hữu ích.
Trước khi rời đi, Hoả Lân lấy từ trong chiếc thắt lưng một miếng ngọc màu đỏ đưa cho Tiểu Trư và cẩn thận dặn dò:
" Ngươi ở lại đây theo dõi mọi việc, nếu có tin tức gì của tiểu đệ ta thì nhớ đập vỡ miếng ngọc này, bọn ta sẽ nhanh chóng xuất hiện. Ta cũng tin rằng nó sẽ không chết một cách dễ dàng và ngu ngốc như vậy!" Giọng nói trầm tĩnh và kiên quyết phát ra từ Hoả Lân.
Tiểu Trư liền vội vàng gật đầu rồi nhận lấy miếng ngọc màu đỏ rực từ tay Hoả Lân. Ngay sau đó, cả ba người Hoả Lân nhanh chóng tiến vào không gian hoả lộ kia. Khi tất cả đã bước vào bên trong thì cổng không gian kia lập tức đóng lại rồi biến mất vào hư vô!
" Được, ta sẽ cố thủ ở đây chờ ngày lão đại quay trở lại!" Tiểu Trư ánh mắt đầy mạnh mẽ và kiên nghị nói.
Miệng nói mạnh mẽ là vậy, nhưng ngay sau đó Tiểu Trư vội kiếm một khe đá đủ rộng và kín đáo để nấp vào rồi lặng lẽ quan sát mọi động tĩnh từ xa. Quả là một suy nghĩ hết sức an toàn và cẩn thận.
Lúc này ở bên ngoài, nhóm người Hoả Sát đã ra tới bên ngoài cửa hang. Vừa trông thấy đám người họ, lũ linh thú cấp hai lại nhanh chóng bu lại xung quanh như ruồi gặp mật ngọt. Khí thế hung hăng, cuồng bạo như muốn ăn tươi nuốt sống ba người bọn họ.
Dù lúc trước đám linh thú đó không đáng để ba người Hoả Lân, Hoả Sát và Hoả Cương để vào mắt. Nhưng lúc này cả ba người đang cực kỳ suy yếu nên không thể trực diện đối đầu với tất cả bọn chúng được. Kiến nhỏ còn giết được voi, số lượng đông đảo cùng bản tính hiếu sát của chúng sẽ rất nguy hiểm vào lúc này.
Không chút chần chừ, hai người Hoả Sát cùng Hoả Cương - lúc này đang cõng Hoả Lân trên lưng liền đạp không mà phi thiên, nhắm thẳng phía trên Thánh Long Vực mà bay lên.
Trên đường phi hành, có không ít linh thú có cánh liều mạng bám theo và điên cuồng lao vào tấn công ba người Hỏa Sát. Tất nhiên, họ không dại gì mà đứng lại để giao chiến với chúng, hai người Hỏa Sát và Hỏa Cương nhẹ nhàng lách người né đòn công kích từ tứ phía rồi giữ vững tốc độ phóng thẳng lên.
Sau hơn gần nửa giờ phi thân không ngừng nghỉ với tốc độ tối đa, nhóm người Hỏa Lân cuối cùng đã lên tới bờ vực phía bìa rừng. Ngay lúc ánh sáng mặt trời chiếu rọi xuống thì đám linh thú kia bỗng nhiên đều đồng loạt quay đầu bỏ đi. Có lẽ bọn chúng không ưa thứ ánh sáng chói lọi này.
Vừa đặt chân lên mặt đất, ba người họ vẫn không giảm tốc độ, nhanh chóng lao nhanh về phía Hỏa Quốc, hy vọng sớm có thể báo cáo tình hình hiện giờ của Hỏa Long cho quốc vương. Bàn chân khẽ động, hai người Hỏa Sát cùng Hỏa Cương liền biến thành hai bóng đen phóng như chớp trên bầu trời.
Đột nhiên một trận cuồng phong từ phía dưới cánh rừng thổi mạnh lên cuốn ba người họ vào trong tâm lốc xoáy khiến cho họ bị mắc kẹt trong cơn gió xoáy khủng khiếp đó.
“Sao đột nhiên trời đang trong xanh lại có cuồng phong xuất hiện? lại nhắm ngay vào chúng ta để phong tỏa di chuyển nữa chứ? Lão Sát, chuyện này thật đáng ngờ.” Hỏa Cương trong lòng đầy nghi hoặc, quay sang nhìn Hỏa Sát nói.
“Ta cũng cũng có suy nghĩ giống lão đây, tình thế này ta e có chuyện không hay sắp xảy ra…” Hỏa Sát trầm ngâm trả lời.
Ngay sau đó, Hỏa Sát vung tay chưởng ra một chưởng đầy uy lực vào trận kình phong kia. Nhưng kỳ lạ thay, sau khi chưởng lực chạm vào luồng kình phong đó thì lại bị hút vào trong vòng gió xoáy rồi nhanh chóng tan biến!
Sắc mặt chợt biến đổi, Hỏa Sát liền đảo mắt nhìn xung quanh rồi thì thầm nói nhỏ với Hỏa Cương:
“Đây không phải trận cuồng phong bình thường, mà là chiêu thức do người của Phong Tộc thi triển, có lẽ chính là đám người bí ẩn muốn đánh cắp hỏa nguyên của chúng ta lúc trước. Lão Cương, nhớ kỹ, nếu có xảy ra giao chiến thì ta sẽ giữ chân chúng còn lão mau đưa đại công tử về cung điện rồi mau chóng báo lại cho quốc vương.”
“Vậy còn ngươi thì sao? hai ta hợp sức liên thủ chắc cũng có thể phá vòng vây mà chạy thoát. Nếu chỉ có mình ngươi, kết cục chắc chắn là thê thảm.” Hỏa Cương nghe vậy cũng lo lắng nhìn Hỏa Sát nói.
“Ngươi đừng quên còn đại công tử ở đây, nếu làm như ngươi nói mà không thành công ngược lại còn thất bại thì ngươi có nghĩ đến tổn thất của Hỏa Tộc chúng ta không? từ đây đến vương quốc cũng không còn xa, chỉ cần một người ở lại là được rồi.” Hỏa Sát nói với giọng đầy dứt khoát và nghiêm túc.
“Vậy ta sẽ cầm chân bọn chúng còn ngươi đem Hỏa Lân công tử chạy đi, thực lực của ta yếu hơn ngươi, nếu có chuyện gì không may xảy ra thì cũng coi như là giảm được một chút thiệt hại…” Hỏa Cương cũng kiên định thuyết phục Hỏa Sát.
Lúc này Hỏa Lân cũng đang dùng trí tuệ thiên bẩm thông minh của mình để suy tính. Dù là ai trong số hai vị quốc sư, nếu thực sự bỏ mạng tại đây đều là một mất mát to lớn đối với Hỏa Quốc. Chính vì vậy, cần nghĩ được biện pháp chu toàn có thể chạy thoát mà không thiếu một ai.
Tuy nói là vậy nhưng trong tình thế lúc này thì rất khó để tìm ra biện pháp vì đối phương còn đang ẩn mình trong bóng tối còn ba người bọn họ lại đang đứng ngoài sáng nên không thể đưa ra một phương án chính xác nào.
“Ha ha ha, xem hôm nay chúng ta bắt được ba con cá béo nào đây này. Thì ra là hai vị quốc sư và một vị đại công tử của Hỏa Quốc, đã vậy cả ba đều đang trọng thương nữa chứ. Thật đúng là trời giúp chúng ta rồi! Chà chà, đợt này xem ra Hỏa Quốc phải chịu tổn thất khá là nghiêm trọng đây.” bỗng nhiên một giọng cười lanh lảnh phát ra từ những bụi cây phía dưới khu rừng khiến cho đám người Hỏa Lân giật mình.
“Này lão Xích, ngươi có chắc chắn không vậy? Nếu đúng thực là ba tên đó thì hôm nay chúng ta lời to rồi, đúng không lão Tranh?” Một thanh âm quái dị khác lại vang lên từ phía trong khu rừng.
“Hừ, muốn biết chính xác thì cứ bắt hết bọn chúng đem về cho lão Hắc xem là biết ngay chân tướng của chúng. Nhanh ra tay thôi vì nơi đây khá gần cung điện Hỏa Quốc, nếu gây động tĩnh quá lớn sẽ dễ hỏng đại sự!” lần này là một thanh âm trầm và khàn khàn vang lên.
Đang lăng không phía trên, Hỏa Sát nghe được ba giọng nói liền nhận ra đối phương có ba tên. Tuy nhiên cũng không được chủ quan vì biết đâu chúng vẫn còn đồng bọn đang ẩn nấp quanh đây. Quan trọng là bây giờ sức mạnh của cả ba người họ đều không bằng phân nửa sức mạnh ngày thường nên dù cho đối thủ là ai cũng không nên trực tiếp giao tranh, cần phải tranh thủ lợi dụng cơ hội chạy trốn khi có thể.
Ngay lập tức, Hỏa Sát vận chuyển khí lực ra hai bàn tay sau đó chưởng mạnh về phía trận cuồng phong kia. Một đợt va chạm khí lực và phong lực liền nổ ra. Khí lực của Hỏa Sát cực kỳ cường hãn, sau khi tiếp xúc với phong lực cuồng bạo đang xoay chuyển liên tục kia liền tạo ra một vụ nổ cực mạnh. Kế đến, sức gió giảm dần rồi chầm chậm tan biến. Bây giờ con đường lại trở nên rộng thênh thang cho cả ba người.
Khẽ quay sang liếc mắt với Hỏa Cương rồi hai người bàn chân vừa động chuẩn bị phóng đi thì đột nhiên không khí xung quanh bỗng trở nên lạnh buốt thấu xương. Hai bàn chân của Hỏa Sát và Hỏa Cương như bị đóng băng lại không thể nhúc nhích, đôi chân lan nhanh một cảm giác tê dại kéo dài từ từ lên phía trên.
“Là chiêu thức băng hệ! không hay rồi!” Hỏa Sát thầm nhủ.
Ngay lúc đó thì ba bóng đen từ phía dưới khu rừng đồng loạt lăng không lên trên bầu trời, đứng chặn ngay trước mặt nhóm người Hỏa Sát. Cả ba tên này đều mặc một bộ trang phục màu đen, bịt kín nửa phần mặt phía dưới chỉ để lộ ra đôi mắt cùng mái tóc màu đen, thoạt nhìn qua liền toát ra một vẻ bí ẩn và nguy hiểm. Khí tức của bọn chúng phát ra cũng hết sức cường hãn. Nhìn chúng có thể lăng không thì chắc hẳn thực lực ba tên này có thể từ Hồng Sắc Đại Tiên trở lên.
“Khá khen cho lão già ngươi có thể phá được chiêu Tuyền Phong Bích của ta, nhưng xui cho đám hỏa nhân các ngươi là hôm nay lại gặp một cao thủ băng hệ. không cần ra tay cũng đã biết được kết quả rồi, há há há!” Tiếng cười quái dị lại phát ra từ tên quái nhân đứng bên trái.
“ Đừng chống cự nữa, với thực lực hiện giờ của các ngươi thì không có cách nào chạy thoát khỏi chiêu Băng Ngục của ta đâu, ngoan ngoãn theo bọn ta về để tránh những thương tích không đáng có.” thanh âm lạnh lùng âm trầm phát ra từ gã hắc y nhân đứng giữa. Khí tức của hắn có vẻ là mạnh mẽ nhất trong số ba tên này.
“ Khà khà, lâu lắm rồi mới được nhìn thấy gương mặt của các ngươi. Ông trời đúng thật có mắt đã cho ta cơ hội sống đến ngày hôm nay để thấy được quả báo của các ngươi!” một giọng cười ẩn chứa sự căm phẫn kèm hả hê thích thú của tên hắc y nhân đứng bên phải. Xem ra tên này có thù oán sâu đậm trước đó với ba người Hỏa Sát, Hỏa Cương và Hỏa Lân.
“ Ngươi...giọng nói này… không lẽ ngươi chính là…” Hỏa Sát sau khi nghe giọng cười cùng ngữ điệu và ẩn ý trong lời nói của tên hắc y nhân đứng bên phải liền ngẩn người ra kinh ngạc, trong tâm trí lão chợt hiện ra một thân ảnh với diện mạo khá quen thuộc. Hình như giữa lão và gã hắc y nhân kia có mối quan hệ khá thân thiết?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.