Này, làm gì mà ngồi thẫn thờ thế
Giọng nói cất lên làm nó bỗng chốc giật mình - Sinh tố nhá???
- Một café đen …
Ngọc Hân ngạc nhiên quay sang nhìn nó, mắt hơi nhíu mày nhưng cũng trở lại vui vẻ đi vào bên trong
Quán này thật sự không phù hợp với nó một chút nào, nhất là mấy con mèo cứ đi lại chệm trệ trên nền nhà, trông như ông hoàng làm nó cảm thấy chỉ muốn vứt chúng sang một bên. Cũng chỉ vì nằng nặc đòi Hân dẫn đến chỗ làm mới, nếu không cắn răng nó cũng chẳng dám bước chân vào
- Nếu cậu làm chỗ khác, có thể tớ sẽ thường xuyên đến hơn
Nó bày mặt nũng nịu trước mắt cô bạn - tớ không thể chịu nổi mấy con mèo kia,…
@@ Hân chỉ biết há hốc mồm nhìn
- Café ở đây ngon hơn cậu nghĩ đấy. Hân cố cười thật tươi, cậu nghĩ tìm được việc dễ lắm à
- Nước cam của tôi chưa có…Tiếng gọi bàn bên làm cô bé lại tất bật chạy theo…
Nhìn dáng vẻ của bạn mà nó không khỏi thở dài
Café ở đây thật đặc biệt, vị đắng chạm lấy đầu lưỡi rồi lại hòa quyện trong miệng tạo cho họ cảm giác không nỡ mà nhả ra, vẫn phải cố nuốt vào trong. Một vị ngọt nào đó len lỏi nơi cuống họng. Vân Nam khẽ nheo mắt một chút rượu trong café, có lẽ người làm ra tác phẩm này rất có tính sáng tạo đó
Bất chợt, mùi vị quen thuộc như quay trở lại trong tâm trí nó
- Mùi gì vậy ba, khó chịu quá. Cậu bé đó ngồi xe lăn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-ha/210482/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.