- Mẹ ngồi dậy ăn chút cháo
Nó đỡ nhẹ mẹ ngồi dậy, khuôn mặt càng tỏ ra lo lắng khi bà càng ngày càng ho dư dội
- Hay mẹ uống chút nước đi, cháo để đây cũng được
Bà My kéo tay nó xoa xoa với giọng đều đều
- Con về nhà trước đi, mẹ cần nói chuyện với chú một lát
-------------------------------------------------------
“ đi học sao, có bạn bè sao “ nó tự cười trong bụng, chẳng phải cái ước mơ đó đã bị vùi dập 10 năm trước rồi sao. Khuôn mặt chợt đanh lại, khuôn mặt ngày xưa đâu còn, lời hứa năm nào cũng chẳng còn nữa. Tình thương và bạn bè bây giờ cũng chỉ là lớp vỏ bọc ngoài da
Đi chậm chậm vào cổng trường, ánh mắt hiện rõ tia kinh ngạc. Gần 10 năm chưa được đến trường, chưa được biết cái gì là trường học. đúng tất cả đều là mới hết so với nó
Một số người tỏ ra hiếu kì khi nhìn vào nó, nhưng họ cũng chẳng để ý nhiều đến khuôn mặt kì dị này. Mục đích chính của họ đến đây là để học, chỉ có học mới giúp những người ở đây vươn đến một tương lai mới
Những học sinh ở đây đều thuộc hộ tầm thường, không có gì nổi trội, nhưng đa phần là rất thích học và điều đặc biệt họ rất mến bạn.
“ gái Tứ Xuyên như chim yến trong tổ “ cái tên nghe đậm chất tiếng trung. Đó là dòng chữ đầu tiên và cũng là nổi bật nhất dán trước cổng trường. tự cười, liệu có được như thế không, phải xem có giống không đã
Cầm tấm bản đồ trên tay, nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-ha/210477/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.