- Mẹ, chúng ta đến nơi rồi
Tâm trạng nó bắt đầu trở nên háo hức, tay mở vội cửa xe, tay kia kéo nhẹ áo bà Thoại My mà lôi ra ngoài
- Con sẽ mua thật nhiều quần áo mới cho mẹ
Bà chỉ cười nhẹ, khuôn mặt lại phảng phất một nỗi buồn. Lâu lắm rồi, hai người mới có 1 không gian riêng như thế
- Ta cũng muốn chọn cho con một vài thứ trước khi...
Câu nói bỗng lấp lửng. Bà vội quay sang hướng khác, hốc mắt đã chợt ngấn lệ...câu nói được chuyển chủ đề - mấy ngày sau, con hãy ở cùng ta nhé
Hai tay nó đã bấu chặt vào nhau, cơn đau trong lòng chợt dâng lên, cảm giác chua xót ngày càng lớn. " Mẹ sẽ không sao, không sao..."
Suy nghĩ đấy cứ lặp lại trong đầu nó như vậy
Dạo quanh một vòng trung tâm thương mại, nó cũng tìm cho mẹ một bộ đồ ưng ý, một vài bộ trang sức cùng túi sách. Mặc dù bà không mấy khi sử dụng nhưng nó nhất quyết đòi mua
- Mẹ danh là một chủ tịch công ty lớn mà chẳng bao giờ chăm chút được ngoại hình, từ bây giờ việc đấy cứ để cho con gái của mẹ
- Chúng ta đến kia ngồi nghỉ một lát, đi nhiều mẹ thấy hơi mệt
Nó bỗng hốt hoảng, dìu mẹ đến chỗ đằng xa, miệng không ngừng nói
- Nếu đau tức ngực hay khó thở, mẹ phải nói cho con biết, tuyệt đối không được giấu
- Biết rồi, ta chỉ hơi mỏi chân một chút thôi
- Thế mẹ ngồi đây với Kin, con thanh toán rồi quay lại ngay
- Không được...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-ha/1213611/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.