Một ngàn năm qua Âm Dương Ma Tông và Tà Băng Ma Tông đều là đầu sỏ của ma đạo. Hai đại Ma Tông liên thủ lén đánh lén Chiến Thần của Cổ Vu Tộc, cuối cùng Chiến Thần Lệnh rơi vào tay của Tà Băng Ma Tông.
Hai tông môn vì tranh đoạt Chiến Thần Lệnh nên trở mặt đường ai nấy đi. Âm Dương Ma Tông đối với trận pháp có nghiên cứu và tạo nghệ vô cùng sâu sắc, trận pháp hộ sơn của Tà Băng Ma Tông cũng là do Âm Dương Ma Tông bố trí.
Hai bên vừa trở mặt thì đại trận hộ sơn của Tà Băng Ma Tông liền bị Âm Dương Ma Tông phát vỡ, lúc này tu sĩ tiến quân tam tộc tấn công thần tốc khiến Tà Băng Ma Tông gần như diệt môn.
Tự nhiên sau đại chiến năm đó Tà Băng Ma Tông hôi phi yên diệt, Âm Dương Ma Tông cũng tuyệt tích từ đó. Thực lực ma đạo giảm mạnh.
Hơn nữa một khi tu sĩ của Âm Dương Ma Tông hiện thân hiển nhiên là ý tứ của Thánh Đình.
Hoàng Phủ Hạo và Liễu Thanh Y càng đánh càng bại, mắt thấy không thể chống đỡ được nữa. Tô Phong nhìn thấy tất cả, tuy rằng biết được tính cách của Hoàng Phủ Hạo thế nhưng Tô Phong vẫn quyết định xuất thủ tương trợ. Cứu Hoàng Phủ Hạo một mạng chưa hẳn đã khiến cho hắn cảm kích ngược lại có thể nhận lấy sự hận thù, cho dù như thế nào đi nữa thì cũng chỉ có một kết quả.
Huống chi ở trong di chỉ địa cung tu sĩ của các tông môn khác đều là địch nhân. Cũng cần vì thực lực của tông môn mà bảo tồn. Sau khi tiến nhập vào băng cung tầng thứ mười thì có thể hoàn hảo đi ra ngoài.
Hoàng Phủ Hạo và Liễu Thanh Y vừa đánh vừa lui, dần dần hai người cũng đã đến rất gần chỗ Tô Phong đang đứng. Hai tu sĩ Âm Dương Ma Tông cũng nhanh chóng đuổi theo. Tô Phong khống chế tu vi xuống Trúc Thai sơ kỳ, đồng thời trên tay xuất hiện một linh phù thượng phẩm. Mười tấm linh phù xuất hiện trên tay ít nhiều cũng có linh phù trung phẩm.
Tô Phong ở trong tay của ma tu Tà Băng Ma Tông kiếm được hơn trăm tấm linh phù, trong đó hơn ba mươi tấm là linh phù trung phẩm, còn lại gần bảy mươi tấm là linh phù hạ phẩm. Linh phù thượng phẩm Tô Phong có mười lăm tấm, hiện cất giữ trên người phòng khi cần dùng đến. Mà hắn mới dùng hai tấm linh phù thượng phẩm còn linh phù trung phẩm cùng hạ phẩm thì chưa có dùng qua một tấm nào.
Tô Phong vừa động, trong tay đã nắm bắt những tấm linh phì này chuẩn bị tùy thời công kích. Đột nhiên Hoàng Phủ Hạo vào Liễu Thanh Y song song lui thì bị một chưởng của hai gã tu sĩ Âm Dương Ma Tông đánh trúng bay ngược về phía sau, lướt qua Tô Phong ngã trên mặt đất.
Nam ma tu cười ha ha cùng với nữ ma tu nhất tề đi tới. Nam ma tu nói:
- Sư muội, chúng ta mỗi người một lô đỉnh. Ha Ha! Đều là lô đỉnh tốt.
Nữ ma tu nháy đôi mị nhãn của mình, ánh mắt chăm chú nhìn Hoàng Phủ Hạo cười nói:
- Hì Hì!.... Đừng xấu hổ, tỷ tỷ sẽ làm cho ngươi sung sướng tận trời. Hì hì.....
Hai người cười điên đảo bước qua Tô Phong, hoàn toàn quay lưng lại trước mặt Tô Phong. Nhất thời hai tay Tô Phong giương lên hé ra một tấm linh phù thượng phẩm về phía nam ma tu, còn linh phù trung phẩm và linh phù hạ phẩm tổng cộng mười tấm hướng tới nữ nam tu.
Hai tu sĩ ma tu hiển nhiên là không biết ngay bên trong sơn động còn có một đệ tử Hư Thiên Tông. Hiện tại hai người đang trong trạng thái hưng phấn cao trào.
Đột nhiên. Ầm! Ầm!__________
Một loạt những tiếng nổ mạnh vang lên, trong nháy mắt hai tu sĩ ma tu kêu lên thảm thiết, thân thể bị linh phù oanh kích.
Lưng nam ma tu bị linh phù thượng phẩm, trọng thương nghiêm trọng, tính mệnh cũng chỉ còn có hai ba phần. Nữ ma tu tuy rằng bị số lượng lớn linh phù đánh trúng nhưng đều là trung phẩm và hạ phẩm cho nên thụ thương nhẹ hơn một chút.
Thế nhưng nữ ma tu còn chưa có hiểu tại sao mình lại không bị linh phù thượng phẩm công kích thì một pháp bảo phi kiếm hóa thành một đạo quang mang trong nháy mắt xuyên qua ngực nàng. Không kịp kêu lên một tiếng nữ ma tu mất mạng ngay lập tức.
Một kiếm giết nữ ma tu, hai ngón tay Tô Phong lại điều khiển phi kiếm hướng nam ma tu chém xuống. Nhất thời đầu của nam ma tu rơi xuống, chết tại đương trường.
Ngay khi hai gã đệ tử Âm Dương Ma Tông chết đi thì đột nhiên sơn đạo rung chuyển, dĩ nhiên những tiếng sấm rền vang truyền đến. Tô Phong quay đầu nhìn lại chỉ thấy vẻ mặt Hoàng Phủ Hạo sát khí đằng đằng. Dẫn Lôi Kiếm mang theo điện quang oanh kích Tô Phong.
Song song đó, Hoàng Phủ Hạo hét lớn:
- Sư tỷ, giết cẩu tặc.
- Ai... Không biết lượng sức mình.
Tô Phong lắc đầu thở dài một tiếng. Pháp bảo đan đỉnh từ Càn Khôn Trạc xuất hiên bay ra trong nháy mắt hóa lớn. Thần Lôi Ngự Kiếm Chân Quyết của Hoàng Phủ Hạo hoàn toàn bị pháp bảo đan đỉnh thu lấy.
Tô Phong nói:
- Hoàng Phủ Hạo ngươi không có phải là đối thủ của ta, đừng tìm tử lộ.
Hai mắt Hoàng Phủ Hạo đỏ lên, hắn đối với Tô Phong hận tới tột đỉnh, nói:
- Sư tỷ, ta có linh phù, giết hắn.
Liễu Thanh Y nguyên còn do dự nhưng bị Hoàng Phủ Hạo thôi thúc thì nhất thời gật đầu, cũng công kích về phía Tô Phong.
- Cẩu nam nữ, muốn chết.
Hai hàng lông mày Tô Phong dựng lên quát.
Pháp bảo của Liễu Thanh Y chính là một cây ti đái tên là Cấm Thần Lăng cũng giống như Tù Linh Tác. Tù Linh Tác có thể cầm cố Chân khí tiên thiên của tu sĩ Tiên Thiên Cảnh. Còn Cấm Thần Lăng thì có thể cầm cố chân khí của Thần Hải cảnh tu sĩ. Chân khí sẽ bị cầm cố trong vòng một ngày, sau một ngày thì lại có thể vận khởi chấn khí.
Tuy rằng Cấm Thần Lăng của Liễu Thanh Y cũng chỉ là một kiện pháp bảo hạ phẩm đối với những tu sĩ Bồi Nguyên cảnh thì không có hiệu quả. Thế nhưng đối với tu sĩ Trúc Thai kỳ lại có tác dụng rất lớn. Cho dù là Tu sĩ Dẫn Hồn kỳ nếu như bị Cấm Thần Lăng vây khốn thì cũng không có khả năng chạy trốn.
Cấm Thần Lăng của Liễu Thanh Y từ mi tâm của nàng bay ra hóa lớn hơn mười trượng nhất nhất bổ tới Tô Phong.
Một kích Thần Lôi Ngự Kiếm Chân Quyết của Hoàng Phủ Hạo không trúng, hắn liền thu hồi Dẫn Lôi Kiếm về mi tâm. Cùng lúc đó trên tay Phủ Hạo xuất hiện một phù chú Hắc Ngọc Hoàn, ngay khi phù chú Hắc Ngọc Hoàn xuất hiện Tô Phong lập tức nhận ra được đó là linh phù Hắc Ngọc Cực Băng thượng phẩm thủy hệ. Linh phù vừa ra, nếu như đánh trúng thân thể thì cho dù là tu sĩ Trúc Thai hậu kỳ cũng bị nó đóng băng mà chết, nếu may mắn sống sót thì hành động cũng trở nên chậm chạp vô cùng.
Trước kia khi tỉ thí ngũ mạch Hoàng Phủ Hạo bị một linh phù của Tô Phong oanh kích rơi xuống đài. Sau đó Lệ Kiếm Quân và Hoàng Phủ Nham cho hắn vài tấm linh phù. Vừa rồi đối địch với hai tu sĩ của Âm Dương Ma Tông Phủ Hạo đã dùng hai tấm. Thế nhưng thuật pháp của Âm Dương Ma Tông vô cùng lợi hại, linh phù thượng phẩm cũng không có mấy tác dụng đối với bọn họ.
Lúc này đây trong tay Hoàng Phủ Hạo còn có hai tấm linh phù thượng phẩm, vì đối đầu với Tô Phong mà hắn không ngần ngại lấy ra linh phù Hắc Ngọc Cực Băng.
Hai mắt Tô Phong lạnh lùng, vừa rồi cứu bọn họ cũng chỉ vì hiện tại mọi người đang ở trong di chỉ Tà Băng Ma Tông. Hư Thiên Tông có rất nhiều kẻ địch bên ngoài, cho nên cần phải đoàn kết. Đế Đình Tàng Gia, Thi Hồn Tông, Âm Dương Ma Tông… Đó không phải là những thế lực mà Hư Thiên Tông có thể trực tiếp đối chọi. Chính vì thế mà nhiều hơn một phần đệ tử tông môn thì càng tăng thêm sự an toàn để rời khỏi di chỉ địa cung.
Thế nhưng thực không nghĩ tới Hoàng Phủ Hạo dĩ nhiên lại làm càn như vậy. Trong lòng hắn chỉ có cừu hận và cừu hận, không có một chút lý trí nào. Sự an nguy của chúng đệ tử Hư Thiên Tông ở trong di chỉ địa cung sao có thể dựa vào những người như thế này được. Cho dù là có được linh căn thượng phẩm thì trên con đường tu đạo cũng không thể nào trở thành châu báu.
Lúc này ở bên trong di chỉ địa cung, nguy hiểm trùng trùng, không một ai biết trước được tiếp theo sẽ phát sinh những sự tình gì. Nếu như đồng môn đệ tử lại đấu đá nhau ở trong này, cho dù hai bên có phát sinh mâu thuẫn, cừu hận sống chết thì hiện tại cũng nên liên hợp một chỗ để vượt qua cửa ải khó khắn này. Tô Phong cho rằng dù Hoàng Phủ Hạo muốn trả thù thì cũng phải đợi khi nhiệm vụ tiến vào di chỉ ma tông hoàn thành rồi hẵng nói... Nhưng không ngờ người này là ngu ngốc không chút tiền đồ như vậy?
Nếu như so sánh Hoàng Phủ Hạo và Tô Phong với nhau thì hoàn toàn là một trời một vực. Nhìn Hoàng Phủ Hạo, sát khí trên người Tô Phong mãnh liệt tuôn trào, long có nghịch lân của nó, động vào tất giận. Người cũng có giới tuyến nhất định, một khi đã vượt qua thì không chết không thôi.
Về phần Liễu Thanh Y tuy nói chỉ bởi vì đi theo Hoàng Phủ Hạo nên mới ra tay, thực tâm cũng không có tâm tư muốn động thủ đối với Tô Phong. Thế nhưng lúc này Tô Phong đã động sát tâm thì nàng cũng không thể nào tránh khỏi cái chết.
Trong lòng Tô Phong nếu chưa động sát tâm thì huynh đệ đồng tộc, đệ tử đồng môn hắn có thể khoan dung độ lượng cho người khác thêm một cơ hội. Thế nhưng sát tâm đã nổi lên thì không biết ngươi cùng ta có quan hệ gì, nếu ta sống thì ngươi chết. Chỉ một điều đơn giản thế thôi.....
Tô Phong giận giữ, mặc kệ ngươi trong tộc là thúc bá, trong tông môn là trưởng lão thì cũng phải chết. Huống chi với tu vi hiện giờ của Tô Phong, kể cả trưởng môn hắn còn không sợ huống chi là trưởng lão.
Linh phù thượng phẩm từ trong tay của Hoàng Phủ Hạo nhanh chóng bắn thẳng tới trước mặt Tô Phong. Cấm Thần Lăng của Liễu Thanh Y đã giăng khắp bầu trời nhằm ngăn trở Tô Phong chạy trốn khỏi đợt công kích của hai người, có thể nói thiên y vô phùng.
Thế nhưng Tô Phong căn bản là không cần phải đào tẩu, Cấm Thần Lăng đang giăng đầy trời kia trong nháy mắt liền mất đi tác dụng.
Nhìn linh phù thượng phẩm đang nhanh chóng bắn tới trước mặt mình là Hắc Ngọc Cực Băng linh phù, khóe miệng Tô Phong vẫn không khỏi nhếch lên cười khinh thường. Trong mắt Tô Phong Hắc Ngọc Cực Băng phù cũng không là gì cả, tả chưởng đánh về phí trước, một đóa hỏa diễm màu tím từ trong lòng bàn tay hắn xuất hiện.
Trong chớp mắt Hắc Ngọc Cực Băng phù liền đánh trúng chưởng phải của Tô Phong. Thế nhưng Hắc Ngọc Cực Băng phù giống như trâu đất đâm đầu vào vũng bùn, vừa mới chạm vào Tử Diễm Băng Viêm trong lòng bàn tay của Tô Phong liền biến mất không còn bóng dáng.
Hắc Ngọc Cực Băng phù và Tử Diễm Băng Viêm đều là thủy thuộc tính diễn hóa thành băng. Hai loại năng lượng cùng thuộc tính thì có thể thôn phệ lẫn nhau. Tỷ như Tử Diễm Băng Viêm của Tô Phong cũng có thể thôn phệ được Huyền Âm Hàn Khí trong cơ thể của Hư Tử Uyên.
Hắc Ngọc Cực Băng phù so về hàn khí thì kém xa Tử Diễm Băng Viêm. Cho nên việc Tử Diễm Băng Viêm thôn phệ Hắc Ngọc Cực Băng phù cũng không tốn nhiều sức. Sở dĩ Hắc Ngọc Cực Băng phù cùng với Tử Diễm Băng Viêm tiếp xúc nhau giống như trâu đất đâm đầu vào vũng bùn là vì trong nháy mắt Tử Diễm Băng Viêm thôn phệ Hắc Ngọc Cực Băng phù không còn thấy tăm hơi.
Hoàng Phủ Hạo trố mắt nhìn một màn trước mắt, hắn không thể nào tưởng tượng được một tấm linh phù thượng phẩm khi bắn trúng lòng bàn tay của Tô Phong dĩ nhiên không có sản sinh ra bất luận hiệu quả nào.
Không đợi Hoàng Phủ Hạo kinh ngạc, hữu chưởng của Tô Phong đã đánh ra một chưởng, một đoàn bạch sắc hỏa diễm từ trong lòng bàn tay bắn ra. Đồng thời Tô Phong quát:
- Hỏa Phượng biến......
Đoàn hỏa diễm ngay lập tức bành chướng, một tiếng phượng minh thánh thót vang lên. Chỉ thấy một con Phương Hoàng xuất hiện, trong nháy mắt đã hóa thành mười trượng, liệt diễm đằng đằng lao về phía bầu trời nơi Cấm Thần Lăng đang giang lưới.
Hiệu quả của Cấm Thần Lăng tuy lợi hại thế nhưng chung quy cũng chỉ là vải bị hỏa thiêu đốt. Liệt diễm bùng phát trong nháy mắt biến toàn bộ không gian đều lửa cháy hừng hực, hỏa diễm càng lớn thì hỏa phượng do Tô Phong ngưng tụ ra có uy lực càng mạnh.
Tô Phong nhạt giọng niệm chú ngữ, Tử Diễm Băng Viêm và Thiên Tiếu Hỏa liền xuất hiện nhanh chóng đánh công kích của Hoàng Phủ Hạo và Liễu Thanh Y tiêu tán. Không những thế còn ngay lập tức triển khai phản công.
Tô Phong nhìn Hoàng Phủ Hạo chế nhạo cười nói:
- Ngươi đã thích linh phù vậy thì ta sẽ tống tiễn ngươi bằng linh phù....
Nói xong tay Tô Phong giơ lên, một tấm linh phù thượng phẩm không biết xuất hiện trong tay hắn từ lúc nào, bên cạnh đó còn hơn mười tấm linh phù hạ phẩm cùng linh phù trung phẩm. Mục tiêu của những tấm linh phù này chỉ có một chính là Hoàng Phủ Hạo.
Song song hữu chưởng Tô Phong cũng kết một pháp ấn điểm về phía Liễu Thanh Y. Hỏa Phương to lớn hơn mười trượng cũng lập tức hướng tới Liễu Thanh Y công kích.
Rầm rầm rầm oanh oanh oanh............
Liên tiếp những tiếng loạn tạc vang lên. Tuy rằng Hoàng Phủ Hạo đã phóng ra Dẫn Lôi Kiếm, hình thành trước mặt một đạo lôi điện quang mạc. Thế nhưng hắn cũng chỉ là một Tu sĩ Trúc Thai trung kỳ bé nhỏ. Một tấm linh phù thượng phẩm đã nằm ngoài khả năng chống đỡ của hắn, càng huống chi bên cạnh đó còn có hơn mười tấm linh phù trung phẩm và hạ phẩm.
Cương tráo lôi điện của Hoàng Phủ Hạo trong nháy mắt bị linh phù đánh nát bấy, thân thể của hắn cũng bị linh phù bắn trúng. Bị một đống linh phù oanh kích Hoàng Phủ Hạo cũng không thể nào chống đỡ được, thân thể bị đánh bay về phía sau, há mồm phun ra một ngụm máu tươi lớn, hắn đã bị trọng thương trầm trọng, hiện giờ cũng chỉ hấp hối trong chốc lát.
Còn Liễu Thanh Y thấy hỏa phương công kích về phía mình thì trong mắt hiện lên kinh hãi tột độ. Tô Phong dĩ nhiên lại có thể tránh được đợt tấn công của hai người bọn họ. Đồng thời cũng nhanh chóng phản công công kích ngược lại hai người. Một thân thực lực hiển hiện vô cùng mạnh mẽ của Tô Phong hoàn toàn vượt qua dự liệu của nàng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]