Thẩm Cửu nhìn nam nhân trước mắt lớn lên tựa tên ngốc giống nhau, cũng chưa phát hiện được biểu hiện của tên nam nhân lúc này là bởi vì có liên quan trực tiếp với tướng mạo hiện tại của y.
Thẩm Cửu theo ánh mắt của hắn nhìn về phía chính mình, chậc! Thật rách nát quả nhiên giống như một tên ăn mày. Xem ra nam chủ nhân của căn nhà này cho rằng y là một tên ăn mày đang hướng hắn xin ăn đi. Nhìn bộ y phục vốn rất hoa lệ này, sở dĩ là áo choàng màu đỏ thẫm đã bị Thẩm Cửu ném xuống, tầng tầng lớp lớp chỉ còn lại vài kiện màu trắng áo mỏng bên trong. Thậm chí còn bởi vì trên đường đi lối nhỏ có chút bất tiện, quần áo đã bị cành cây khoét đi vài lỗ.
Ha hả, bất quá y xác thực cũng không có yêu thích ăn mặc nữ trang, kính xin vị đại thúc này đem ánh mắt khác thường kia của ngươi thu lại đi. Nhưng mà hiện tại chính mình còn đang nhờ vả hắn, không tốt đối với hắn ra tay.
Thẩm Cửu tuy hiện tại không muốn cùng người này nhấc lên quan hệ, nhưng trong phạm vi vài trăm dặm cũng liền chỉ có một căn nhà này, nếu như lúc này rời đi y cũng không tìm được nơi nào để đi. Cuối cùng Thẩm Cửu vẫn là đè xuống nỗi bất an trong lòng, chuẩn bị dừng chân ở chỗ này một đêm, ý định sáng mai liền rời đi.
Sau khi Thẩm Cửu bước vào căn phòng này, y cảm thấy có một điều khó thể nói được quỷ dị.
Ba bát cơm trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-cuu-ma-phi/241881/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.