Vượng Phúc ở lại Nhạc Lộng bang, hỗ trợ việc tài vụ trong bang. Vừa nhanh vừa thông minh, mọi người trong bang hội đều yêu thích Vượng Phúc. Nhiều bang chúng mỗi ngày đều tới xưng huynh gọi đệ làm bang chủ ăn không ít dấm chua. Rốt cuộc không thể nhịn nữa lập tức tuyên bố trước mặt mọi người, Vượng Phúc là người thuộc về hắn, mắt nhìn tay không được động. Các bang chúng bừng tỉnh đại ngộ, đều chúc mừng cho bang chủ.
Bang chủ nhìn huynh đệ của mình, nhất thời cảm thấy vui mừng. Bây giờ mới thấy lúc trước mình lo lắng quả là dư thừa, mặc kệ xảy ra chuyện gì mọi người đều xem hắn là huynh đệ.
Tối hôm đó, Vượng Phúc tâm huyết dân trào, đột nhiên hỏi, “Bang chủ, trong lòng ngươi ta xếp thứ mấy?”
Bang chủ nói, “Trước kia bang hội xếp thứ nhất nhưng bây giờ không thể nghi ngờ tất nhiên là ngươi, sau đó mới tới bang hội, thứ ba là võ học.”
Vượng Phúc thụ sủng nhược kinh, kinh hỉ nói, “Ta xếp thứ nhất! Vậy ta cũng nên suy nghĩ xem có nên cho ngươi lên một bậc không.”
“Cái này còn phải suy nghĩ sao!” Bang chủ phát điên, “Ta đương nhiên quan trọng hơn gà quay!”
Vượng Phúc lộ ra bộ mặt nan giải, bang chủ nhào tới, nghiến răng nghiến lợi nói, “Nói! Ta quan trọng hay gà quay quan trọng!”
“Gà quay!” Vượng Phúc thà chết cũng không chịu khuất phục.
“Ngon lắm, đại hình hầu hạ!” Bang chủ vươn móng vuốt, bắt đầu chơi trò cù lét.
Vượng Phúc lắc lắc người xin khoan dung, “Ha ha ha… ta… ta đầu hàng…”
Bang chủ dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-chu-ta-doi-bung/267805/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.