Ban đêm, Đỗ TrọngKhang không tìm được Mai Phượng Tuyết, gấp gáp tìm kiếm nàng khắp nơi,cho đến khi Tiểu Thiện mặt nhăn mày nhó nói cho hắn biết Mai PhượngTuyết có thể đang thực hiện kế hoạch nghiên cứu cách chưng cất rượu, hắn mới chạy như bay hướng hầm chưng cất rượu phóng tới.
"Mai cô nương ở đây?"
"Còn bên trong. . . . . ." Thủ vệ khẩn trương nói. Sắc mặt trang chủ rất khó coi, khó coi đến mức làm cho người ta không rét mà run.
"Đángchết! Sao các ngươi dám để một mình nàng đi vào ?!" Đỗ Trọng Khang tómcổ áo tên thủ vệ, tức giận quăng hắn xuống, thật nhanh xông vào tronghầm.
"Mai Mai. . . . . ." Đỗ Trọng Khang tìm kiếm bóng dáng của Mai Phượng Tuyết, trái tìm phải kiếm, vẫn không thấy nàng.
Đáng chết, nàng lại chạy trốn tới nơi nào? Chẳng lẽ rơi vào trong thùng rượu?
Ở một chỗ khác trong hầm, Mai Phượng Tuyết say đến thất điên bát đảotrong tai loáng thoáng truyền đến thanh âm quen thuộc của Đỗ TrọngKhang, không dám tin lẩm bẩm nói: "A Khang?"
Không thể nào? Nàngchỉ tùy tiện kêu tên, hắn lại thật sự xuất hiện sao? Ưmh, đầu của nàngthật choáng váng, nhất định là nàng nghe lầm.
"Mai Mai?" Mặc dùâm lượng nàng phát ra không lớn, thậm chí có thể nói là nhẹ như muỗikêu, nhưng Đỗ Trọng Khang vẫn nghe được thanh âm của nàng.
"A Khang?" Nàng nghe lầm nghiêm trọng tới vậy sao. Thanh âm A Khang làm sao càng lúc càng rõ ràng bên tai?
Đỗ Trọng Khang đi theo nguồn âm thanh, leo lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-chu-du-phi/2940596/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.