"Mai Mai!" sắc mặt Đỗ Trọng Khang càng khó coi hơn, trong cơn giận dữ nhìnchằm chằm nữ nhân trước mặt."Ta không phải nói ngươi hảo hảo ở trongtrang mà đợi sao?"
"Ta có hảo hảo đợi mà." Mai Phượng Tuyết vôtội nhìn hắn, tự nhủ thầm cơn giận của hắn đều là bởi vì hắn không cẩnthận đem dấm nhầm thành rượu, mình không nên so đo với hắn lúc này.
"Vậy tại sao nàng lại ra bên ngoài nói chuyện với một đống người như thế?"Đỗ Trọng Khang vẫn không thể tha thứ. Mặc dù biết nàng thực sự tốt bụng, thế nhưng chuyện này không cần nàng ra ngoài lộ diện thay hắn!
"Bởi vì ta muốn giải thích cho họ hiểu rượu của ngài đích xác là đồ thượnghạng, ta sợ bọn họ sẽ mang rượu của ngài cùng thứ rượu giả kia đánh đồng với nhau." Mai Phượng Tuyết nói xong, đột nhiên lại kêu lên: "A, ta còn chưa nói cho bọn họ biết những thứ kia là do người giả mạo danh nghĩaĐỗ Khang tửu trang buôn bán..." Nàng vội vàng muốn xông ra ngoài giảithích.
Đỗ Trọng Khang nâng nàng lên, ngăn trở đường đi củanàng."Chuyện này ta đã phân phó người khác xử lý, nàng không cần phải lo lắng."
"Như vậy được không? Nhưng mà. . . . . . Ngài nên ra mặtnói rõ cho mọi người, còn phải xử phạt những kẻ bán rượu giả nữa." MaiPhượng Tuyết đề nghị.
"Không cần ta phải ra mặt." Lòng hắn đãtràn đầy lửa giận, đâu còn có tâm tư ra mặt! "Về phần kẻ bán rượu giả,khắc có quan phủ giải quyết bọn họ."
"Chuyện bán rượu giả khắc có quan phủ giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-chu-du-phi/2940593/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.