........................................... 
 Thấm thoát nó cũng ở nhà của hắn được hơn hai tháng rồi. Từ ngày có nó, hắn cảm thấy cuộc sống của mình dường như bớt tẻ nhạt hơn nhiều. Nó cũng vậy, nó cảm thấy trong lòng đang chất chứa một thứ tình cảm nhưng nó không lý giải được đó là gì, chỉ biết cảm giác ấy đang ngày một lớn dần trong lòng mình. Hắn với nó suốt ngày cứ cãi nhau và đó có lẽ đã trở thành một thói quen khó có thể cai được. Khoảng cách giữa hai người đã được xóa bỏ phần nào, vốn đã thoải mái hơn khi đối diện nhưng mỗi khi đối diện quá gần, tim của cả hai cứ thúc liên hồi. Đó có lẽ là cái thứ cảm giác lần đầu tiên trong đời hắn được cảm nhận. 
 Nó và hắn đang gây nhau tóe lửa vì vấn đề vốn không đáng để gây. Kết quả trận đấu, hắn chiến thắng. Nó tức giận không ngừng chửi rủa rồi bỏ đi lên lầu. Nó không làm gì được hắn nên trút giận lên cái cầu thang. Nó vừa đi vừa giậm đùng đùng tưởng như cái cầu thang sắp gãy ra đến nơi. Hắn nói: 
 - Tôi cho cô 30 phút để tắm rửa, thay quần áo rồi trở xuống đây! 
 - Để làm gì? - nó gắt gỏng. 
 - Đi cùng tôi đến một nơi! - lấy lại vẻ mặt lạnh lùng. 
 - Không đi! Plèzzzzz.... - nó le lưỡi rồi chạy lên lầu. 
 Giọng chắn tiếp tục vang lên làm nó chùn bước: 
 - Nhà cô ở khu A thành phố K phải không? 
 - Sao anh biết? - nó chạy ngược trở xuống. 
- Đó là khu vực do công ty của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-chu-biet-yeu/208821/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.