.............................................................. 
 "Reng...reg...reng" 
 Tiếng chuông của giờ giải lao, nó ngáp dài ngáp ngắn chống cằm xuống bàn. Hàn Quân cười toe toét nhìn nó: 
 - Mình đi xuống căn tin uống nước nha! 
 - Ừm đi! 
 Nó gật đầu rồi đứng lên cùng Quân bước đi, bất ngờ nó bị hắn kéo lại: 
 - Xin lỗi nhưng cô ấy phải đi với tôi! 
 Hắn nắm tay lôi nó đi trong khi Hàn Quân vẫn còn ngơ ngác. Nó cố hết sức vùng vẫy nhưng vẫn không rút tay ra được vì hắn quá mạnh. Hắn vừa bước vào căn tin thì mọi người hoảng sợ bỏ đi hết, không còn ai ngoài hai người. Hắn ngồi xuống bàn và bảo: 
 - Đi mua cho tôi lon coca! 
 - Vệ sĩ chứ không phải ở đợ nhá! - nó nhấn mạnh từng chữ rồi ngồi xuống đối diện với hắn. 
 - Nhưng tôi muốn cô đi mua! - hắn gằn từng chữ. 
 - Được! Khi nào anh có giấy chứng nhận bị liệt toàn thân thì tôi mua cho anh! - nó vẫn dửng dưng trước thái độ của hắn (đúng là to gan thật). 
 Lần đầu tiên có kẻ không sợ lời nói của hắn, con nhóc này đúng là không sử dụng biện pháp mạnh không được mà. Hắn móc điện thoại ra, nó thay đổi thái độ hậm hực đứng dậy: 
 - Anh giỏi lắm! 
 Rồi nó bỏ đi mua coca. Thấy tụi con trai lớp trên đang đứng xung quanh cái máy bán hàng tự động, nó lễ phép: 
 - Mấy anh cho em mua trước được không ạ? 
 Cả đám nam sinh đang nhao nhao quay lại nhìn nó không chớp mắt. Sau vài phút thộn mặt thì bảo: 
- Cô bé xinh đẹp cứ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-chu-biet-yeu/208817/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.