......................................................
Sau khi Quân đi khỏi thì tụi nó cũng quay lưng toan đi vào lớp.
-Ê!
Nó quay lưng lại thấy hắn đang nhìn nó trân trân. Nó ngơ ngác nhìn xung quanh rồi lấy tay chỉ vào mặt mình:
- Gọi tôi hả?
- Cô đứng yên đó!
Hắn ra lệnh cho tất cả vào lớp trước, giờ chỉ còn nó và hắn.
- Có gì nói lẹ đi! - nó không mấy thân thiện.
- Còn nhớ tôi chứ?
- Cái mặt mốc của anh đến chết tôi vãn còn nhớ đấy!
- Từ hôm nay cô phải làm vệ sĩ cho tôi!
- CÁI GÌ???? - nó hét khi hắn vừa dứt lời.
- Cô có nhớ đã làm những gì không?
- Không nhớ gì cả! - nó trả lời cho có lệ.
- Cô làm hư xe của tôi bây giờ thì đền đi! - hắn yêu cầu.
- Nhiêu??? - nó hỏi.
- 5 triệu đô.
- WHAT??? - nó hét.
- Sao? Đền không nổi chớ gì?
- Anh...anh...
- Đền không nổi thì tôi kiện! Đơn giản thôi mà! Cô nên nhớ là hôm đó có rất nhiều người làm chứng đấy nhé! - hắn cười gian làm nó tức muốn trẹo bản họng.
- Đúng là quá đáng mà!!! - nó mắng.
- Sao? Bây giờ một là làm vệ sĩ hai là ngồi tù cô chọn cái nào thì tùy!
Đầu óc nó bắt đầu lộn xộn cả lên, hắn quay lưng bước đi thì bị lời nói của nó cản lại:
- Thôi được! Làm thì làm! - mắt nó nảy lửa nhìn hắn - Nhưng khi nào thì chuyện đó kết thúc?
- Khi cô tốt nghiệp! - giọng hắn lạnh tanh vang lên.
- Coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bang-chu-biet-yeu/208814/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.