Sâu trong hẻm Tây Tử, nơi thời gian thả chậm bước chân, lặng lẽ đón một ngày bình yên.
Không, có lẽ cũng không bình yên cho lắm.
“A Sầm!” Hoàn Nhạc chạy rầm rầm qua hành lang, thiếu niên như gió băng ngang A Quý đương tắm nắng hướng về phía Sầm Thâm đang ngồi ở bàn làm việc, căng chiếc T-shirt trong tay cho hắn xem, “Rách rồi.”
Sầm Thâm: “… Giặt rách?”
Hoàn Nhạc thật thà gật gật đầu, hôm nay chàng quên lấy chìa khóa trong túi ra mà giặt quần áo luôn, kết quả là giặt cho áo thủng một lỗ. Chàng còn nhớ giá tiền của bộ đồ này, chẳng qua chỉ là hai mảnh vải mà đòi hơn ba trăm đồng đấy.
“Em không vá đâu.” Hoàn Nhạc giương mắt nhìn Sầm Thâm.
Sầm Thâm im lặng chốc lát, thấy chàng vẫn còn ngó mình, trong lòng không khỏi nảy sinh suy đoán: “Em muốn tôi vá cho em?”
Hoàn Nhạc tiếp tục mở to mắt nhìn hắn: “Nhé?”
Theo quan điểm của Hoàn Nhạc, T-shirt cũng coi như quần áo thiếp thân, phải không nhỉ? Nếu A Sầm chịu sửa quần áo giúp chàng thì làm tròn lên coi như gả cho chàng rồi.
“Tôi mua món mới cho em.” Sầm Thâm từ chối vô tình.
“Vậy cũng được.” Hoàn Nhạc cũng không nài nỉ, chàng chỉ lo Sầm Thâm mệt mỏi, không vá thì không vá thôi. Chàng không kềm nổi nhìn về phía mặt bàn, giám sát Sầm Thâm làm việc nghiêm ngặt, “Đã xem rất lâu rồi, bác sĩ dặn người phải chú ý nghỉ ngơi.”
“Mới…” Sầm Thâm liếc đồng hồ treo tường, “Hai tiếng.”
Sầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-yeu-va-ban-son/2978753/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.