Sầm Thâm nghĩ tới nghĩ lui, thấy mình không có gì để nói. Có lẽ một hồi làm tình sung sướng tràn trề là cách tốt nhất để quên hết ưu thương.
Hoàn Nhạc vốn không có dự định này, dù sao chàng cũng là chú chó đoan chính. Nhưng trên cơ bản thiếu niên nhiệt huyết chưa từng trải qua đẩy đưa thả thính, dễ dàng bị một ánh mắt, một lời nói quyến rũ tới không biết trời Nam đất Bắc.
Tất cả ưu sầu, hết thảy hối hận cũng với toàn bộ vui mừng, tình cảm nồng nàn đều hoà tan bên trong nhiệt độ cơ thể cực nóng, tựa ánh trăng sáng trong rải đầy mặt đất.
“A Sầm ời.” Chó sói nhỏ thoả mãn rồi chôn đầu vào vai cổ vào lòng người ta, làu bàu mấy tiếng đậm đặc vẻ nhõng nhẽo.
Sầm Thâm hết sức nhúc nhích, chỉ lười biếng nằm, ngón tay luồn qua tóc chàng, như có như không an ủi chàng. Cậu trai Hoàn Nhạc này, thật đúng là chó sói không thể nghi ngờ, mà từ chó sói phải được bổ sung thêm định nghĩa mới, tức là —— trên giường là sói, dưới giường là chó.
“A Sầm ời.” Chó con ngọt tới phát ngấy, “Em rất vui.”
“Ừa.” Sầm Thâm đáo qua loa.
Hoàn Nhạc ngẩng phắt lên, “Anh phải hỏi em tại sao vui.”
Sầm Thâm: “..”
Em cứ phải chọn ngay lúc này trong tư thế này bắt anh hỏi vấn đề đó sao?
“Được rồi em tự nói với anh nhé?” Hoàn Nhạc lấy lòng hôn lên khóe môi hắn, sau đó cười cười kê gối lại đàng hoàng, ôm Sầm Thâm để hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-yeu-va-ban-son/2978709/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.