Trận đối đầu trong tháp Vãng Sinh rất kịch liệt, chấn động tới mức mây mù cuộn xoáy trên chín tầng trời, ánh trăng ngả màu như máu. Ma khí chảy ra từ mọi ngóc ngách, tựa nanh vuốt hắc ám ngắm chuẩn xác chỗ yếu ớt nhất trong lòng người, chực chờ công kích, rồi lại bị đại trận chôn sâu dưới thị thành này vây cản chặt chẽ.
Năng lượng trời đất xao động, xuyên qua các khe hở giữa rừng rậm sắt thép, rong chơi trong ánh trăng máu rọi xuống, như gió lạnh hanh hao, lại nhiễm chút mùi vị tiêu điều xác xơ.
Sâu trong hẻm Tây Tử, kết giới hình thành trong im lặng, tất cả xao động đều bị ngăn ở bên ngoài, hoá thành tiếng thở dài theo lá rơi.
Ánh bình minh khoan thai đến muộn.
Trăng máu bị ánh dương đỏ bao trùm, ma khí dần thu lại nanh vuốt của mình dưới nắng, tựa một cơn mưa đêm tiêu tan không để lại vết tích.
Nhưng mà đại trận còn đang vận động, mỗi một con ảnh yêu đang trốn trong tối đều có thể nói cho anh hay, hơi thở đáng sợ vẫn cứ len trong gió.
Ảnh yêu nhà sát vách là đám nhóc lanh lợi, trước khi đất trời biến hoá đã trốn vào nhà bên này tránh đầu gió ngọn sóng. Nhưng bầu không khí trong nhà ngột ngạt quá mức, mọi thứ đều lặng lẽ, thế là đám chúng nó đành trốn dưới hiên, không dám lỗ mãng.
Trong phòng loáng thoáng vang lên tiếng nói chuyện.
“Bệnh của anh ấy tạm thời đã được khống chế, mà đây là lần thứ hai biến chứng tái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-yeu-va-ban-son/2978696/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.