“Thành ý của anh tôi cảm nhận được, nhưng anh phải biết là hành tung của Phó tiên sinh rất mông lung, toàn bộ Tứ Cửu thành này không vượt quá ba người có thể liên hệ với anh ấy. Ba người này không ai không phải nhân vật cấp bậc đại yêu, dù tôi có thể tiếp xúc với họ, làm sao có thể dễ dàng cấp tình báo cho anh được? Anh nên rõ ràng, có vài việc chúng ta không thể tìm hiểu.”
Nhân viên chuyển phát nhanh nghiêm mặt, trong lòng anh vẫn hy vọng Sầm Thâm có thể từ bỏ ý định này.
“Như vậy thì….” Nhân viên chuyển phát nhanh suy tư.
“Về phần chi phí, tôi sẽ cố gắng hết sức làm hài lòng anh.”
“Đây không phải vấn đề chi phí.”
Sầm Thâm nhíu mày, nếu đối phương kiên quyết không chịu truyền tin, vậy tất nhiên hắn phải đi một vòng lớn mới hoàn thành việc này được, quá tốn thời gian và phiền toái.
Lúc này, Hoàn Nhạc bỗng nhiên kéo Sầm Thâm một cái, gửi cho hắn một ánh mắt “nhìn ta” đáng tin cậy, sau đó tiến lên một bước chắn trước mặt Sầm Thâm, mỉm cười nhìn nhân viên chuyển phát nhanh, chàng nói: “Này dĩ nhiên không phải vấn đề chi phí, anh biết lá thư đó là ai gởi cho Phó tiên sinh không? Là Ngô Sùng An tiên sinh của hiệp hội thợ thủ công.”
Nghe đến tên Ngô Sùng An, nhân viên chuyển phát nhanh tỏ ra hơi mê man, rồi rất nhanh đã nhớ ra cái gì đó, thần sắc đột nhiên trở nên nghiêm nghị.
Thấy thế, Hoàn Nhạc nhíu mày, tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-yeu-va-ban-son/2978279/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.