Cuối cùng, thiếu niên bảo đao đến từ Đại Đường đã thất bại thảm hại trên con đường tìm kiếm việc làm tại thời hiện đại. 
Cứ thế trở lại thì hình như hơi mất mặt nhưng Hoàn Nhạc luyến tiếc người đẹp, vì vậy bé ngoan đứng lên đi về sau chốc lát ngồi sụp ở ven đường. Đến khi chàng ủ rũ cúi đầu đặt chân vào nhà lại nhạy cảm phát hiện ra bầu không khí bên trong thật bất thường. 
Mùi đồ ăn thơm phức mũi đã lâu chưa gặp bay ra từ phòng bếp, là Sầm Thâm đang nấu cơm. 
A Quý trốn sau cửa phòng làm việc nháy mắt dữ dội với Hoàn Nhạc, tốc độ nhanh đến độ trông chẳng giống con rùa chút nào. 
Hoàn Nhạc ôm một bụng nghi ngờ ngồi xổm xuống, hỏi: “Xảy ra chuyện gì rồi? Sao hôm nay tâm trạng A Sầm tốt vậy, nấu cơm luôn?” 
“Khỉ khô chứ tâm tình tốt.” A Quý mạnh mẽ phun ra câu chửi bậy, cảnh báo: “Bây giờ Tiểu Thâm Thâm đang trong trạng thái tệ nhất thì có, ngươi tuyệt đối dừng mạo hiểm lại gần hắn.” 
Hoàn Nhạc nhíu mày: “Rốt cuộc là sao?” 
“Chuyện này hả, dài dòng lắm.” A Quý khơi gợi tính hiếu kỳ của Hoàn Nhạc xong thì lắc đầu, nói: “Nên để Tiểu Thâm Thâm tự mình kể cho ngươi, ta không thể lắm mồm được.” 
“Ngươi muốn ta tò mò chết.” Hoàn Nhạc trợn mắt nhìn ông. 
“Ngươi trừng ta cũng vô dụng thôi, đây là chuyện riêng tư của người khác ngươi hiểu không?” 
Lúc này, A Quý thoáng thấy bóng dáng Sầm Thâm xuất hiện ở cửa phòng bếp, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-yeu-va-ban-son/2978263/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.