Nhan Phúc Thụy còn chưa kịp trả lời thì trên mặt nước phía xa xa vang ầm lên một tiếng. Tư Đằng cảnh giác, quay đầu lại nhìn, không thấy có gì to lớn khác thường trên hồ cả, vẫn yên tĩnh như mặt gương, nhưng đó mới là điểm không hợp lý. Tần Phóng vẫn còn đang ở dưới nước, dù không biết bơi đi nữa, nhưng trong khoảng thời gian ngắn lúc mới rơi xuống vốn vẫn có khả năng ngoi lên mặt nước vẫy, đạp vài cái cơ mà.
Thế nhưng bây giờ đâu mất rồi?
Tư Đằng bước hai bước về phía hồ nước, ánh mắt tìm tòi lướt trên mặt hồ đen ngòm, vẻ mặt dần dần trở nên lạnh lùng. Nhan Phúc Thụy lắp ba lắp bắp miêu tả lại cảnh tượng mình mới thấy: "Cũng không biết cái thứ tôi nhìn thấy có phải Tần Phóng không, nhưng chắc chắn là... Tóm lại là có một người, trước tiên ở giữa không trung..."
"Giữa không trung à?"
Nhan Phúc Thụy gật đầu khẳng định: "Đúng, giữa không trung có một thứ trông như sợi dây thừng... Nó treo một người lơ lửng, sau đó lôi xuống. Tiếng ầm kia chính là lúc người nọ bị lôi xuống nước... Tiểu thư Tư Đằng, liệu đó có phải là Tần Phóng không? Sao Tần Phóng lại..."
Ông vốn muốn hỏi sao Tần Phóng lại ở trong nước thế, nhưng còn chưa nóixong thì mắt bỗng hoa lên, khi nhận thức ra được chuyện gì đã thấy Tư Đằng nhảy vào trong nước rồi.Giống gì nhỉ? Giống một con cá nháy mắt đã lặn sâu xuống, gần như là rẽ nước mà tiến lên.
Nhan Phúc Thụy cảm thấy dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-yeu-tu-dang/3287190/quyen-8-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.