Trên đường trở về, người khác thì bình thường chỉ có mỗi đạo trưởngMã Khưu Dương là vô cùng thấp thỏm, cứ chốc chốc lại hỏi quan chủ Thương Hồng: “Thật sự không phát tác sao? Thật sự trong những năm tháng cònlại sẽ không phát tác sao? Lời nói của tiểu thư Tư Đằng có tin đượckhông?”
Người như vậy sao có thể làm chưởng giáo đạo quán nhỉ? Đinh Đại Thành thật sự chán ghét ông ta không sao tả nổi: “Không tin thì sao? Cho dùTư Đằng nói không giữ lời anh có thể liều mạng với cô ta à?”
Vốn đã bị sứt đầu mẻ trán, người mình lại còn phiền hà rắc rối, quanchủ Thương Hồng đau cả đầu. Giáo sư Bạch Kim ngẫm nghĩ nói: “Tôi cảmthấy có thể tin được. Có điều tiểu thư Tư Đằng không giải Đằng Sát cũngcó ý đề phòng mọi người. Cái này gọi là ta bất động, cô ta cũng sẽ bấtđộng, một khi ta có hành động khác thường thì sẽ bị đe dọa tính mạng.”
Từ lúc đồng hành đến nay, Lưu Hạc Tường của núi Tề Vân rất ít nóichuyện, lúc này cũng gật đầu phụ họa: “Nói cho cùng chỉ cần chúng takhông gây sự với cô ta, cô ta cũng sẽ không gây phiền phức cho chúngta.”
Đang lúc nói chuyện đã về đến khách sạn, quan chủ Thương Hồng đưa tay định nhấn chuông, ông vô tình ngẩng đầu chợt thấy phòng trên lầu hainhà Thẩm Ngân Đăng mở đèn sáng choang. Rèm cửa sổ kéo ra, Ương Ba đangđứng bên cửa sổ nhìn chằm chằm bọn họ, trên gương mặt phủ đầy bóng tốido khuất ánh đèn.
Quan chủ Thương Hồng sởn tóc gáy, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-yeu-tu-dang/3287166/quyen-6-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.