Tần Phóng chưa hề nghĩ đến vấn đề này. Ông cố và bà cố trong mắt anhlà hai người già đã qua đời vô cùng bình thường. Lẽ nào bọn họ cũng cóbí mật, mà bí mật này còn liên quan đến Tư Đằng sao?
Không thể tưởng tượng nổi, có thể nói là hoang đường.
Tư Đằng nói: “Tôi bị chôn ở Nang Khiêm, cậu lại đúng lúc phải đi Nang Khiêm để dập đầu cho tổ tiên. Tôi biết Thiệu Diễm Khoan, mà xưởng dệtcủa anh ta cũng từng có làm ăn với trấn mà ông cố cậu ở. Cậu cảm thấyđây chỉ là trùng hợp thôi sao? Dù thế nào tôi cũng không tin. Cha cậubảo cậu đi Nang Khiêm, chắc không thể nào để cậu đi tìm từng nhà được,có cho cậu đầu mối gì hay không?”
Tần Phóng suy nghĩ một chút: “Cha tôi nói có thể tìm một một ngườitên là Giả Quý Hồng. Vùng Nang Khiêm là khu người Tạng tập trung sinhsống, rất ít người Hán, cho nên tuy đã trôi qua nhiều năm, hỏi thăm cẩnthận sẽ không khó tìm ra. Không ngờ mấy năm trước Ngọc Thụ bị động đấtliên lụy đến Nang Khiêm, rất nhiều thôn xóm đã di dời. Cô có biết… GiảQuý Hồng này không?”
Hiển nhiên Tư Đằng khá xa lạ với cái tên này: “Chỉ có tên thôi sao?Còn nói gì với cậu nữa, ví dụ như là người này làm nghề gì chẳng hạn?”
“Nói là đã từng làm phu kéo xe… Ngoài ra, ông ta đứng thứ ba trong nhà, người ta thường gọi ông ta là Giả Tam.”
Tư Đằng im lặng, có điều nhìn từ nét mặt cô, Giả Tam này hiển nhiênlà nhân vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-yeu-tu-dang/3287153/quyen-4-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.