Đêm đó Nhan Phúc Thụy đã thành công đánh vào nội bộ “kẻ địch”. Ôngkhông có nhà để về là thật, lại thật thà không biết gì cả, trời sinh đã là nhân tài nằm vùng, bất kỳ ai cũng không nghi ngờ ông.
Sáng sớm hôm sau, ông gửi tin tức nằm vùng đầu tiên cho Tần Phóng: Quan chủ Thương Hồng muốn đến thăm tiểu thư Tư Đằng.
Nói chẳng khác gì không nói, Tần Phóng dở khóc dở cười: Sáng sớm quan chủ Thương Hồng người ta đã gọi điện thoại cho anh rồi. Vả lại quan chủ Thương Hồng đến thăm tất nhiên sẽ đường hoàng đi cửa chính chứ đâu phải leo tường mà cần ông mật báo .
Tư Đằng cũng không qua loa, lễ nghĩa chu đáo gặp mặt quan chủ ThươngHồng tại phòng khách. Sau một lúc trò chuyện, quan chủ Thương Hồng nóirõ ý đến đây. Đại ý là hôm qua bọn họ một đêm mất ngủ, cả đêm phát độngđạo hữu hỏi thăm tin tức yêu quái khắp nơi. Phải nói là trời không phụlòng người, tuy vẫn còn chưa rõ ràng nhưng cũng đã có một chút manh mối.
Đây là một tin tốt, nhưng Tư Đằng vẫn cười khẩy nói xiên nói xỏ: “Hôm qua còn nói gì mà khó tìm, gì mà gay go. Qua một đêm đã có một chútmanh mối, chuyện này cũng nhanh quá chứ?”
Quan chủ Thương Hồng hơi lúng túng: “Chuyện liên quan đến tính mạng…tất cả mọi người đều sốt ruột, sợ trễ chất độc sẽ bộc phát. Nhưng chỉ là có manh mối, cũng chưa chắc chắn, nên muốn đến đây báo trước một tiếngtránh để tiểu thư Tư Đằng hiểu lầm chúng tôi cố ý kéo dài.”
Lời này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-yeu-tu-dang/133556/quyen-3-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.