Có lẽ bởi vì đã là người chết nên Tần Phóng không có gì phải khẩn trương và sợ hãi. Anh bình tĩnh lắng nghe tiếng tim đập nhịp nhàng bên dưới, bất chợt trong đầu xuất hiện một ý nghĩ quái dị.
Loài người thật sự hiểu biết quá ít về thế giới này.
Những việc anh trải qua sau khi chết đối với người khác nhất định sẽ bị cho là "bậy bạ", "ý nghĩ kỳ lạ", "mê tín", người chết làm sao có thể suy nghĩ được chứ? Trái tim đã chết làm sao vô duyên vô cớ đập lại được, dưới đất làm sao có nhịp tim? Anh có chứng minh của khoa học không? Có chứng cớ hợp lý không?
Nếu cái gì cũng cần khoa học và chứng cứ hợp lý thì sẽ bỏ sót biết bao nhiêu thứ. Ai cũng cảm thấy thế giới người chết chỉ là một sự yên tĩnh kéo dài bằng phẳng, nào ai tin được rằng có nhiều thứ bất ngờ và khác lạ như vậy?
Tần Phóng nhếch khóe môi mỉm cười, đúng lúc đó bỗng nhiên vang lên tiếng phụ nữ than thở.
Nói than thở cũng không đúng, nó giống với tiếng rên rỉ mang theo tức giận và đau khổ sắp sửa thức tỉnh hơn.
Tần Phóng còn cho rằng mình nghe lầm, đương muốn chăm chú lắng nghe lần nữa thì đằng sau có một luồng khí khổng lồ xông lên, đẩy cả người lẫn xe anh lên giữa không trung, sau đó ầm một tiếng rơi xuống cách xa chỗ cũ hơn vài mét.
Tần Phóng va chạm và ngã lăn quay nhiều lần trong xe, mắt nổ cả đom đóm. Những con chim đêm trong rừng vất vả lắm mới yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-yeu-tu-dang/133537/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.