EDIT BY CHERYL CHEN
Đây là lần đầu tiên Mễ Tình thấy Tiêu Cố mặc trang phục nghiêm chỉnh như vậy, cả người tây trang đen, cực đẹp trai… nhưng cũng giống xã hội đen.
Cô ngây ngốc trong chốc lát, rồi tỉnh cơn mơ đi tới cạnh Tiêu Cố, ngẩng đầu nhìn anh: “Sao anh lại ở đây?”, ăn mặc lại như thế.
Tiêu Cố nhìn kĩ cô một lần, như để xác định xem cô có bị thương không: “Em không sao chứ?”
Mễ Tình lắc đầu, Tiêu Cố khẽ cười như thở phào nhẹ nhõm, vuốt ve mái tóc mềm mại của cô.
Bố Mễ kéo vai Mễ Tình, cau mày hỏi: “Người này là ai thế?”
Con ngươi Mễ Tình động đậy, đáp: “Là bố của đứa trẻ trong bụng con ạ.”
Tiêu Cố bình tĩnh nhìn cô, chưa nói, mặt bố mẹ Mễ cứng lại.
Bố Mễ kéo Mễ Tình ra đằng sau, rồi bước lên trước một bước, nhìn Tiêu Cố hỏi: “Cháu là con trai Cố Niệm à?”
Tiêu Cố nói: “Vâng ạ.”
Bố Mễ cười lạnh, trong giọng nói mang theo sự đùa cợt chế giễu: “Cố Niệm dạy con trai như thế à? Không hiểu cấp bậc lễ nghĩa, cũng không biết liêm sỉ.”
Lông mày Tiêu Cố níu lại, Mễ Tình đã không nhịn được mà sấn sổ: “Bố à, dì Cố đã qua đời rồi, bố không tích nổi chút khẩu đức à!”
Khóe miệng bố Mễ giật giật, nuốt lời định nói vào trong họng.
Cố Niệm và ông có chút giao tình. Bà ấy là người học rộng, hiểu lễ nghĩa, dịu dàng động lòng người. Nhiều người đồng trang lứa với họ rất quý mến bà ấy.
Khi đó vì muốn chiếm được nụ cười của bà ấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-xonat-tron-hon-ban-sonata-dao-hon/1149709/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.