EDIT BY CHERYL CHEN
Lời nói của Chu Nghi Nhiên như kẹo ngọt, quyến rũ Mễ Tình.
Chắc chắn nhà anh tốt hơn nhà Tiêu Cố ở Hoa viên Nam Thành nhiều, cô chuyển đến đấy ngày nào cũng ngâm trong bồn tắm. Nhưng lại không phải trà tiền nhà, Anh Thỏ chắc cũng không đòi cô tiền điện nước…
Nếu nói trong lòng không rung động, thì chắc chắn là nói dối.
Nhưng đi làm sẽ rất xa, hơn nữa, ngày nào cô và anh Thỏ cũng sống chung dưới một mái nhà… huyết áp cô chịu không nổi ~
Cô hạ khóe môi, cười gượng hai tiếng: “Không cần đâu, dọn đồ đạc quá phiền phức, hơn nữa em đi làm cũng không tiện.”
Chu Nghi Nhiên ngẫm nghĩ rồi nói: “Cái này em không cần lo lắng, ngày nào anh cũng đưa đón em.”
Mễ Tình ngây người nhanh chóng cự tuyệt: “Không được đâu ạ, phiền anh lắm.”
Chu Nghi Nhiên cười với cô: “Nếu em thấy phiền cho anh quá, em có thể không đi làm. Chỉ cần ngồi ngốc trong nhà anh, để anh xử lý xong công việc bên này, chúng ta cùng nhau về thành phố C.”
Mễ Tình bối rối, ngày nào cũng tắm, không cần đi làm, đây quả thực là môi trường sống lý tưởng của cô. Không không, cô lắc đầu, vứt hết mấy cái suy nghĩ hưởng lạc ra khỏi não: “Em không phải ký sinh trùng Mễ, hơn nữa nếu bố em không đổi ý, em sẽ không về thành phố C.”
Chu Nghi Nhiên nhìn cô, trong mắt ngập tràn ý cười, cô bé trước đây đã trưởng thành, có chủ kiến của mình rồi. Anh xoa đầu cô, cười nói: “Ký sinh trùng Mễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-xonat-tron-hon-ban-sonata-dao-hon/1149686/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.