Editor&Betaer: Cogau
Mễ Quang nhìn đồng hồ, đã gần mười hai giờ, cô lấy ra một gói mì ăn liền, định đi ra ngoài đun nước nấu.
Theo như cô quan sát hôm qua, bình đun nước ở phòng khách, cô chẳng còn cách nào khác đành nhắm mắt đi ra.
Tiếu Cố và Husky đều không có ở đây!
Mễ Quang cảm thấy mình thật may, cô bấm nút đun, rồi sẽ lấy mỳ ăn liền và tô đi ra.
Cái tô đó là mua mỳ người ta cho thêm, tô giấy. Sau khi nước sôi, Mễ Quang dùng nước nóng tráng tô trước, rồi mới cho mì và gia vị vào, đổ hơn phân nửa nước nóng rồi đậy nắp.
Đúng lúc yên tĩnh đẹp đẽ ấy, con Husky mà Tiếu Cố nuôi bỗng chạy từ trong hành lang ra.
Mễ Quang: "......"
Thì ra không phải là nó không ở đây, mà là đang ở trong phòng của Tiếu Cố sao?
...... Là cô sơ suất.
Husky đi chậm lại đảo mắt nhìn cô, rồi chạy tới chậu đồ ăn của mình ở trước ổ chó, cúi đầu ăn thức ăn cho chó.
Mễ Quang: "......"
Tình huống này có chút tế nhị, cô nghe kim đồng hồ trong phòng khách từng giây từng phút qua đi, cảm nhận một cách rõ ràng thời gian đang chậm rãi trôi qua. Cô vẫn ngồi yên không dám động đậy, thấy mì có lẽ đã chín mà cô lại không biết tiếp theo nên làm gì?!
Có lẽ là cứ mở nắp ra bắt đầu ăn như không có việc gì, hay là bưng tô về phòng đây?
Nếu như cô về phòng, bởi vì không ai cùng nó ăn trưa mà con chó này có thể không vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-xonat-tron-hon-ban-sonata-dao-hon/1149662/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.