Lăng Cẩm Luân xin đoàn phim cho nghỉ ba ngày, lúc Khúc Ninh hỏi thăm, mặt anh lộ vẻ vui mừng, chỉ bảo trong nhà có vài việc cần anh quay về xử lý.
Nam chính đi, đoàn phim liền điều chỉnh thời gian quay phim, quay trước phần diễn đối đầu của những người khác.
Cứ như vậy, phần diễn của Khúc Ninh và Từ Vĩnh Duệ liền được tập trung quay.
Khúc Ninh bình thường né Từ Vĩnh Duệ vài lần, tình cờ gặp cũng chỉ vài câu có lệ, nhiều lần, Từ Vĩnh Duệ cũng không quá để ý cậu nữa.
Hôm nay Khúc Ninh có phần không nhập diễn được, một cảnh quay NG nhiều lần, Từ Vĩnh Duệ có hơi không nhịn được, “Còn tiếp tục thế này, mọi người phải đợi tới tối mới được ăn cơm trưa.”
Khúc Ninh bị y nói mặt đỏ tới mang tai, ngược lại nữ chính Trịnh Dịch Di đến nói đỡ cho cậu.
Tiểu Triệu bình luận, “Từ Vĩnh Duệ đối với anh tốt vậy, coi bộ bây giờ là vì yêu sinh hận rồi.”
Khúc Ninh tức giận, “Cậu bớt nói bừa!”
Tiểu Triệu, “Anh nói tôi nghe coi rốt cuộc sao lại không để ý tới y, lúc mới đến đoàn phim anh không phải rất thích y à? Còn nói với tôi là y đẹp trai nữa.”
Khúc Ninh, “Tôi cũng chẳng biết tại sao có cảm giác không được tự nhiên, luôn luôn thấy y dường như không có ý tốt, nhưng lại cũng không nói ra được là không đúng chỗ nào.”
Tiểu Triệu tổng kết, “Trực giác động vật. Quên đi, tôi tin anh, dù sao cũng chẳng dính dáng gì tới tôi.”
Khúc Ninh có chút xúc động muốn xào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ve-viec-lam-sao-tom-duoc-mot-vi-kim-chu-thiet-to/75415/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.