Hiểu biết của Khúc Ninh dừng lại trên tư liệu.
Địch Uyên, nam, năm nay 39 tuổi, con trai trưởng Địch gia, sau khi cha Địch lui về sau màn, đã trở thành người cầm quyền Địch thị.
Vợ Chu Mộ Tình là con gái của Chu gia thế giao, theo Địch Giang cho biết, hai người là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, tình cảm rất tốt, môn đăng hộ đối, sau khi thành niên cứ nước chảy thành sông kết hôn ngay, hai gia đình cũng rất hài lòng.
Hiện tại đã có một con trai Địch Diệp, một con gái Địch Hàm.
Khúc Ninh càng nghe càng ưu thương, anh trai của Địch Giang thật đúng là một tấm gương sáng sống sờ sờ trước mặt à.
Nhìn lại mình một chút, đứng bên Địch Giang, chỗ nào cũng không hợp.
Ngay cả giới tính cũng không hợp luôn.
Cậu một đường suy đi nghĩ lại, còn chưa bình tĩnh kịp, đã đến nhà chính của Địch gia rồi.
Mở cửa cho họ là một người phụ nữ trạc ngoài năm mươi, nhìn thấy Địch Giang liền cười đến vô cùng từ ái, “Tiểu thiếu gia rốt cuộc đã về rồi.”
Địch Giang đã nói về bà cho Khúc Ninh, khi mình còn bé, bác gái này đã ở nhà mình, mấy thập niên từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài ở nhà chính Địch gia đều do một tay bà quản lý trông nom, đã coi như là một nửa người Địch gia.
Địch Giang cười gật đầu, “Dì Lưu.”
Khúc Ninh cũng theo hắn gọi, “Dì Lưu.”
Dì Lưu lúc này mới thu lại ánh mắt, nhìn sang Khúc Ninh, sắc mặt có chút phức tạp.
Địch Giang cầm tay Khúc Ninh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ve-viec-lam-sao-tom-duoc-mot-vi-kim-chu-thiet-to/1855560/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.