Trong không khí vẫn còn gợn sóng linh áp, lại một tiếng nổ vang trời rung phách, năng lượng to lớn, tốc độ vừa nhanh vừa mạnh, so với vừa nãy chỉ hơn không kém, linh thức của Ngao Túc cùng Hoa Linh đều khẽ run lên.
Hoa Linh chỉ cảm thấy trong lòng một trận bức bối, bên tai ong ong, Ngao Túc cấp tốc đứng dậy, đưa tay kéo quần áo xếp chỉnh tề bên giường, ngón tay của hắn vừa mới chạm vào tay áo, bộ kia quần áo màu trắng kia hệt như có sinh mệnh thuận theo tay phải của hắn hấp thụ lên, chưa tới ba giây Ngao Túc đã mặc xong quần áo chỉnh tề.
Hắn vừa mở bản đồ hiện chỉ số trên vòng tay vừa nói với Hoa Linh: “Điều tra tình huống của những người khác.”
Sau đó Ngao Túc bước nhanh ra khỏi nhà gỗ nhỏ, bên ngoài vẫn một màn đen kịt, thế nhưng bản đồ trên tay Ngao Túc trên giờ khắc này biến thành một mảnh lam đậm, toàn bộ vùng trời Liên Lai đều bị một luồng sát khí cực đại bao phủ.
Ngao Túc nhanh chóng tìm kiếm nơi phát ra sát khí.
Hoa Linh đứng dậy, cầm lên áo thun và quần hoa hồi sáng mặc vào, lòng như lửa đốt mở máy truyền tin trên vòng tay, nói: “Tình huống mọi người thế nào? Nghe được mau trả lời.”
Trong máy truyền tin một mảnh yên lặng, Hoa Linh nóng nảy lặp lại mấy lần, bên trong rốt cục có âm thanh, là giọng Úc Lũy: “Tớ không sao, Dương Tiễn cũng không có chuyện gì, tâm mạch Thiên Bảo có chút hao tổn.”
“Những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ve-phuong-phap-thu-phuc-quy-mao-hoan-my/2171161/quyen-2-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.