*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hoa Linh dựa lưng vào vách đá giữa lối rẽ và cửa động, lưng hướng ra ngoài cửa động. Bên trong lối nhỏ không có đèn, bóng dáng Hoa Linh ẩn trong bóng tối, y siết chặt nắm tay, nghe cửa động phía sau dần dần vang lên tiếng bước chân.
Khí tức Kiền Thích dần dần càng mãnh liệt, Hoa Linh biết người đang tiến vào trong động chắc chắn là hầu yêu kia, y lặng yên thi triển độn thuật, ẩn mình.
Mấy phút sau, theo tiếng bước chân tới gần, Hoa Linh nhìn thấy bóng dáng hầu yêu từ bên cạnh đi qua đường chính, hầu yêu vẫn là bộ giạng giống như lần trước nhìn thấy, chỉ có điều quần áo trên người càng ngày càng bẩn thỉu, đã hoàn toàn không nhận ra màu sắc vốn có, quần dài bị mài thành quần cộc, hầu yêu lõa cẳng chân, đi chân đất, mỗi nơi đi qua đều để lại một vệt dấu chân, đen kịt bên trong còn xen lẫn vết máu đỏ sậm.
Nhìn bóng lưng cao lớn, Hoa Linh biết trải qua mấy ngày này hầu yêu cũng nhất định chịu không ít khổ, cơ quan trên đảo mỗi ngày đều có ghi chép bị phát động, mặc dù không bắt được người, thế nhưng cũng khiến cho hắn chịu không ít tổn thương nhỏ.
Hầu yêu tuy rằng chật vật, thế nhưng cái bọc trên lưng đựng Kiền Thích vẫn hoàn hảo không chút tổn hại, có thể thấy được hầu yêu vô cùng coi trọng Kiền Thích. Hoa Linh trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ve-phuong-phap-thu-phuc-quy-mao-hoan-my/2171133/quyen-2-chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.