Không khí bi thương ban đầu đã biến mất tiêu, lúc rời khỏi điện của Hình Thiên, Hoa Linh nghiến răng nghiến lợi kêu gào thằng cha Hình Thiên này quả thật chính là phản tồn tại ( kiểu như phản khoa học) của tam giới, nên đem hắn nhốt trong lồng sắt treo lên quất đánh một vạn năm.
Lời thì như thế, Bình Ế vẫn phát hiện sự thay đổi của Hoa Linh, mây đen mấy ngày nay vẫn luôn quanh quẩn giữa chân mày Hoa Linh đã lặng lẽ biến mất…… Nói chính xác, sau khi trò chuyện cùng Hình Thiên, cả người Hoa Linh dường như thoải mái hơn nhiều, tựa như áp lực từ gánh nặng trong lòng bấy lâu nay đã bỏ xuống được. Hoa Linh không phải trở lại trạng thái trước lúc chia tay Ngao Túc, mà là trở lại tâm trạng trước đại chiến Trác Lộc.
Giờ đây,Bình Ế bỗng mơ hồ cảm giác: Có lẽ Hình Thiên sống lại đối với Hoa Linh mà nói, là một chuyện vô cùng ý nghĩa, lâu nay, mấy người bọn họ không rằng biết việc Hình Thiên chết đối với Hoa Linh vẫn luôn là một cái gông nặng nề, chặt chẽ khóa trong lòng y. Mấy ngàn năm, nỗi đau đó không hề giống như lời Hoa Linh nói, theo thời gian trôi đi mà dần dần biến mất, mà là chính y lặng lẽ cất giấu đoạn ký ức đó dưới đáy lòng. Mỗi một lần vô tình chạm đến, đều sẽ đau đớn như trùy tâm, như xé toang lồng ngực khiến máu rơi đầy.
Nhìn đầu vai Hoa Linh đã nhẹ nhõm hơn, khói mù che mờ mắt Bình Ế cũng dịu đi nhiều.
Hoa Linh trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ve-phuong-phap-thu-phuc-quy-mao-hoan-my/2171101/quyen-3-chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.