Ngoài cửa tẩm cung Long Vương, Quy Thừa tướng thở hổn hển chạy đến cửa thông báo:
“Bệ hạ, bệ hạ, nguy rồi, Đại hoàng tử điện hạ hồi cung.”
Long Vương đang ôm con gái yêu vừa nghe thấy, lập tức bắn lên từ trên giường, Tiểu Long Nữ trắng mập trong lòng ngực khẽ hé đôi mắt buồn ngủ, bất mãn kéo kéo sợi râu lão, phun nước miếng phì phì lên mặt Long Vương.
Long Vương gọi thị nữ bên cạnh, giao Tiểu Long Nữ cho nàng ôm.
“Đổi xong tã rồi, hát một lần ốc biển nhỏ là ngủ được, nhớ kỹ phải dùng giọng nam trầm hát, còn có lúc ôm phải di chuyển theo chiều kim đồng hồ, động tác phải nhẹ, nếu không một lát là nó sẽ tỉnh, nếu khóc thì cho nó uống chút sữa.” Long Vương chỉ đạo xong, lập tức vội vã chạy vào nội thất.
Thị nữ: “……”
Giọng nam trầm là cái qué gì? Theo kim đồng hồ là xoay kiểu rì?
Tiểu thị nữ đang khó xử hết sức, vừa ngẩng đầu thì thấy Thừa tướng đang hổn hển ở cửa.
““““““““““““““““““““““““““““““““““““`
“Phu nhân, phu nhân, thằng cả về rồi.” Long Vương vội vội vàng vàng vọt vào trong nội thất, vẻ mặt sợ hãi.
Long mẫu tựa trên nệm giường, đang tập trung tinh thần lay di động trong tay, trầm giọng nói: “Đừng lộn xộn, đang đến giờ giựt bao lì xì.”
Long Vương nghe vậy, lập tức im re, thật cẩn thận đi đến phía sau Long mẫu, nhìn bà bấm bạch bạch bạch một cái, cuối cùng nhảy ra một tờ mười tệ.
Long mẫu mừng húm, vừa lòng tắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ve-phuong-phap-thu-phuc-quy-mao-hoan-my/2171076/quyen-3-chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.