Kiều Mạt luống ca luống cuống tròng đồ ngủ vào người, đi chân không vọt ra ngoài cửa, đuổi theo Kim Trăn.
“Kim Kim.” Kiều Mạt giữ chặt cánh tay Kim Trăn một cách khẩn thiết, ánh mắt toát ra chút lo lắng.
Kim Trăn quay đầu lại nhìn cậu một cái, nhíu mày.
“Kim Kim, anh đừng giận mà, anh ta cố ý chọc tức anh đó, ban nãy em bị anh ta phong bế huyệt đạo nên không động đậy được, giữa hai bọn em không có gì hết.” Nét mặt Kiều Mạt hết sức khẩn trương.
Kim Trăn thấy cậu mặc áo ngược, để chân trần, liền mở miệng bảo:
“Anh kêu anh ta ra mà, em ra làm gì?”
Kiều Mạt ôm tay Kim Trăn: “Hổng phải anh định đánh lộn với anh ta hả? Anh đánh không lại đâu, em tới giúp anh.”
Kim Trăn: …
Vẻ mặt Kim Trăn có chút phức tạp, hắn cúi đầu nhìn mặt Kiều Mạt, hỏi:
“Điều anh ta nói vừa rồi là thật à?”
Kiều Mạt chớp mắt: “Điều nào cơ?”
“Song tu gây thương tổn cho em.” Kim Trăn trầm giọng đáp.
Kiều Mạt túm cánh tay Kim Trăn thật chắc, ngửa đầu nhìn hắn: “Em sẵn lòng.”
Kim Trăn đối diện với đôi mắt sáng ngời của cậu: “Anh không sẵn lòng.”
Kiều Mạt nhìn gương mặt nghiêm túc của Kim Trăn, miệng mếu mếu, trong chột dạ mang theo chút tủi thân.
Kim Trăn rút ra cánh tay bị Kiều Mạt ôm, Kiều Mạt tái mặt, ra chiều càng thêm sốt ruột. Kim Trăn vươn tay vỗ eo cậu, nói:
“Em về trước đi, chuyện tụi mình tí nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ve-phuong-phap-an-kim-dan-chuan-khoi-chinh/1964833/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.