Kiều Mạt chạy khắp trong ngoài khách sạn, rốt cuộc tìm thấy Kim Trăn trong ga ra, Kim Trăn đang kiểm tra thiết bị mới chuyển đến cùng Đầu Trọc.
Kiều Mạt đứng một bên nhìn Kim Trăn chằm chằm. Đầu Trọc ngẩng đầu, thấy Kiều Mạt, trên mặt nở nụ cười ám muội, nói với Kim Trăn: “Có người đến tìm cậu kìa.”
Kim Trăn nghe vậy thì quay lại nhìn Kiều Mạt, không nói gì, cúi đầu tiếp tục làm việc cùng Đầu Trọc. Kiều Mạt ra chiều tủi thân, càng khẳng định suy đoán ban nãy của mình —– quả nhiên không có cái đẹp.
Cậu đứng tại chỗ lẳng lặng nhìn Kim Trăn như đứa trẻ chịu uất ức, không thốt một lời.
Bấy giờ Đầu Trọc cũng nhận ra hai người có gì đó không đúng lắm, bèn tăng tốc độ trên tay, chả mấy chốc đã làm xong việc cùng Kim Trăn, tiếp theo bỏ thiết bị lên xe, tức tốc chạy lấy người, bỏ lại ga ra cho hai vị đang hờn dỗi.
Trước khi đi, Đầu Trọc liếc nhìn bộ dạng như cậu vợ nhỏ bị ức hiếp của Kiều Mạt, có chút không đành lòng, bèn bảo Kim Trăn:
“Kim tổng, tiểu sư đệ nom không nhỏ tuổi, kỳ thực tính tình còn trẻ con lắm, khó tránh phạm ít lỗi nhỏ, sống trên đời nào có chuyện lưỡi không chạm răng, phiên phiến là được rồi.”
*nào có chuyện lưỡi không chạm răng: hai người dù thân mật tới đâu cũng khó tránh mâu thuẫn
Kim Trăn lạnh lùng nhìn Đầu Trọc, Đầu Trọc lập tức xoay người chuồn mất.
Đoạn hắn quay sang nhìn Kiều Mạt, thấy môi cậu còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ve-phuong-phap-an-kim-dan-chuan-khoi-chinh/1964825/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.