Hai ngày sau, Ngao Tứ rốt cuộc rời khỏi phim trường, trước khi đi cố ý rủ Lục Tường đến hàn huyên. Mới đầu Lục Tường còn thấy kỳ kỳ, hắn với Ngao đại ảnh đế chưa từng tiếp xúc, chỉ nghe đồn tính cách Ngao Tứ hết sức quái đản, luôn luôn ngó lơ đánh giá của giới truyền thông, thích làm theo ý mình, khi thì cười híp mắt rất chi bình dị gần gũi, lúc lại cool ngầu lạnh lùng ngút ngàn.
Tuy hôm nay ngó bộ là chế độ bình dị gần gũi, song Lục Tường vẫn nhìn thấy nét lạnh lùng trong mắt hắn. Khi Ngao Tứ nói mười câu thì hết bảy câu nhắc tới Mạc Vũ Sinh, gay già lão làng Lục đại đạo diễn loáng cái đã hửi được thâm ý. Hắn tức tốc biểu đạt uyển chuyển rằng mình không thích loại hình như Mạc Vũ Sinh, đồng thời không dấu vết ca ngợi quảng cáo chung của Ngao Tứ và Mạc Vũ Sinh, hai đại thiên vương bảnh giai ngời ngời kề vai sát cánh quả là đẹp hết ý, hình tượng xứng đôi, khí chất tôn nhau này nọ lọ chai.
Vẻ lạnh lẽo trong mắt Ngao Tứ dần biến mất, chuyện trò vui vẻ chừng mười mấy phút, Ngao Tứ đứng dậy đi, bỏ lại một câu sặc mùi hàm ý cho Lục Tường:
“Thân hình Vũ Sinh không tệ, nhưng tôi không hi vọng người khác dòm ngó quá nhiều.”
Lục Tường ra chiều chả hiểu gì sất, bộ mình nhìn trúng cái gì không nên nhìn hở trời? Cảnh diễn ướt người của Mộc Lê và Thanh Vu còn chưa quay đâu được không…
Song cái này chỉ là nhạc đệm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ve-phuong-phap-an-kim-dan-chuan-khoi-chinh/1964787/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.