Kiều Mạt nằm mơ, trong mộng cậu đang rong chơi thoải mái tại hậu hoa viên của Long cung, trời thu thoáng đãng, hướng dương vàng rực chói lói đua nhau khoe sắc trong vườn…
Hoàng tử nhỏ đi đi một hồi, bỗng thấy có gì sai sai, Long cung có hoa hướng dương từ hồi nào ta? Mấy bụi san hô đâu mất tiêu rồi?
Quy thừa tướng đằng trước chậm rãi đến gần cậu, cười nói:
“Cửu điện hạ, hoa hướng dương đẹp hôn?”
Hoàng tử nhỏ đang tính mở miệng đáp, thì thấy Quy thừa tướng cấp tốc biến hình, nháy mắt hóa thành một con hải quỳ bự chảng, mớ xúc tu rậm rạp cái nào cái nấy to cỡ cánh tay, phần chóp hơi phình ra, trông như cây nấm…
Bỗng, hoàng tử nhỏ cảm thấy bên dưới tựa hồ bị thứ gì đụng chạm, bắt đầu đau rát…
“A!”
Sau tiếng thét kinh hãi, Kiều Mạt bừng tỉnh khỏi cơn mơ.
Lúc vừa mở mắt, Kiều Mạt vẫn còn hoảng hồn, dường như chưa hoàn toàn thoát khỏi giấc mộng hoa hòe kinh dị kia, nhưng cậu thực sự nhận thấy cảm giác đau đớn truyền tới từ phía dưới.
Giờ phút này, cậu đang nằm sấp trên giường, ôm gối, thoáng nhìn chếch xuống dưới thì thấy Kim Trăn ngồi trên giường và đang vuốt ve khe mông của mình.
Kiều Mạt muốn ngồi dậy, dè đâu cử động cánh tay mới phát giác toàn thân đau nhức kiệt sức, eo càng giống bị rút sạch sức lực, bẹp xụi lơ trên giường, nâng cũng nâng không nổi.
Ý thức của Kiều Mạt dần rõ ràng hơn, chuyện đêm qua tái hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ve-phuong-phap-an-kim-dan-chuan-khoi-chinh/1964780/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.