*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Do vậy, nhằm bù đắp hai sai lầm nhỏ trước đó của mình, Kim Trăn thật thà không ngừng hôn miếng vảy cá trước khi ngủ. Điều khiến Kim Trăn hơi ngạc nhiên là cảm giác man mát trên vảy làm hắn vô cùng thoải mái, hôn hôn một hồi đâm nghiện, dứt khoát ngậm luôn.
Hai ngày sau, Kim Trăn và Kim Đình cùng bắt tay chuẩn bị tiệc mừng thọ cho ông nội. Ông nội Kim đã sớm hạ lệnh, hết thảy phải giản lược, cấm thông báo với người ngoài, chỉ mời mấy người bạn tốt thường xuyên qua lại với Kim gia. Kim Đình và Kim Trăn bàn bạc hồi lâu, cuối cùng quyết định mở tiệc tại nhà. Tuy ông nội Kim đã về hưu từ lâu, nhưng Kim Bác Cương vẫn còn giữ chức, để phòng ngừa một vài phiền phức không cần thiết, ở nhà vẫn thích hợp hơn.
Vì thế, Kim Đình chịu trách nhiệm bố trí sân bãi và liên lạc với bạn bè người thân, Kim Trăn thì phụ trách liên hệ nhà hàng đặt nguyên liệu nấu nướng, cũng như tìm đầu bếp. Thoạt trông có vẻ không nhiều việc lắm, nhưng tới hồi làm thật lại rất tốn thời gian, Kim Trăn bận bịu từ sớm đến khuya suốt mấy ngày trời, thời điểm hắn chờ mong nhất mỗi ngày tất nhiên là bảy giờ tối rồi. Hễ khúc nhạc dạo của chương trình thời sự vang lên là Kiều Mạt gọi đến, không sai một ly. Lần đầu tiên Kim Trăn cảm thấy tiếng nhạc đơn điệu trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ve-phuong-phap-an-kim-dan-chuan-khoi-chinh/1964769/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.