*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chả mấy chốc đã nhá nhem tối, đoàn phim kết thúc công việc thuận lợi, Kiều Mạt rốt cuộc chờ được thời khắc chứng kiến kỳ tích đã mong ngóng cả ngày nay.
Cậu kéo Ô Mãn chạy về phòng từ sớm, điều kiện phòng của Kim Trăn tốt hơn Kiều Mạt rất nhiều, là một phòng xép, trong phòng ngủ kê một giường lớn hai mét, gian ngoài còn có một bộ sofa rộng rãi.
Vừa vào cửa, Kiều Mạt đã nói với Ô Mãn:
“Ô Mãn, biến ra một cái bàn hình trái tim ở đây, trên bàn bày hai bó hoa tươi, một chai rượu vang.”
“Trên giường biến ra một drap giường màu hồng, phủ kín cánh hoa hồng.”
“Gối này xấu quá đi, Ô Mãn, biến ra hoa văn nào vui vui dán lên đi, đúng rồi, tham khảo cái hình uyên ương nghịch nước ở nhà ta ý.”
“A, cả rèm nữa, ánh sáng phải mờ ảo chút, rèm đổi thành màu đỏ tía mê hoặc đi. Xong đi chuẩn bị một dàn âm thanh, rồi bật cái bài ‘Xe tăng Thái Lan’ gì gì ấy.”
*xe tăng Thái Lan: hình như tên đúng phải là Tình ca Thái Lan, “xe tăng (tǎnkè)” đọc gần giống “tình ca (qínggē)”. Link nghe thử: https://youtu.be/SwZMS-ISbH4
Ô Mãn: …
Đậu má, đừng thấy tôi là hệ thổ rồi tận dụng hết nấc vậy được không? Linh lực tu luyện mấy trăm năm chỉ để làm cái công việc này á? Long trợ lý?
Ô Mãn suy tư chốc lát, cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ve-phuong-phap-an-kim-dan-chuan-khoi-chinh/1964750/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.