Liên tục nhiều ngày cuồng phong mưa rào, không có một tia nắng, trong không khí tràn ngập ẩm ướt oi bức.
Hoàng A Bảo là nông dân trên của Hoàng Gia thôn trên núi Hắc Tùng, trong thôn bọn họ đều là người phàm, mưu sinh bằng ruộng đi săn, cuộc sống rất nghèo khó.
Nửa tháng trước, mẹ của hắn bị bệnh, ban đầu trên cánh tay xuất hiện lốm đốm vào đường vân màu đen nhạt, sau đó các điểm lấm tấm ấy dần trở nên sâu hơn, khuếch tán, cuối cùng lan tràn toàn thân.
Tu Tiên Giới phong phú linh khí, người phàm rất ít khi bị bệnh tật, phần lớn cũng chỉ là bệnh nhẹ nghỉ ngơi một thời gian là sẽ khỏi. Mẫu thân tưởng rằng ăn phải đồ linh tinh, không nỡ dùng tiền, dưới sự khuyên can hết lời của con trai con dâu, bà mới chịu mời lang trung trong thôn đến, tùy tiện ăn hết hai thang thuốc dân gian cũng không thấy tốt hơn. Đêm trước, mẫu thân rời giường uống nước, sau đó ngã ra bàn, không dậy đượcn ữa, trên tay thê tử và nữ nhi cũng xuất hiện màu đen nhàn nhạt, cuối cùng Hoàng A Bảo cũng phát hiện điều không ổn.
Lang trung trong thôn nói không khám ra được bệnh này, chỉ đường cho hắn đến y quán Dược Vương ở thành Đồng Dương.
Dược Vương y quán là y quán mà Dược Vương Cốc mở ở khắp nơi, y thuật cao minh, chi phí cũng hơp lí, thỉnh thoảng còn sẽ chữa bệnh từ thiện cho người nghèo.
Thê tử A Thái cởi xuống vòng tay bạc trên tay, ở lại chăm sóc cho mẫu thân đang hôn mê, để Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ve-ket-cuc-viec-cuu-lam-nhan-vat-phan-dien/1504938/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.