Trên không trung xẹt qua hai vệt sáng rực rỡ, mang tới tiếng vang kinh thiên động địa.
Thủy Ba Nguyệt sụp đổ, băng tuyết hòa với đá vụn ầm ầm đổ xuống, lũ ma vật còn sót lại hoàn toàn bị tiêu diệt trong tiếng vang rực rỡ. Bụi bặm tan đi, Khổng Mộ Hoa thu hồi hai thanh búa to lớn sặc sỡ năm màu, sau đó chỉnh lại váy lụa, dời gót sen, yếu mềm đi vào trong hang, thẹn thùng xen lẫn lo sợ nói với Bạch Tử Hạo: "Tử Hạo ca ca, tìm huynh khó quá."
Bạch Tử Hạo có muốn trốn cũng không kịp nữa, sắc mặt rất khó nhìn.
Năm đó, hắn không hiểu chuyện yêu tu, khờ dại coi tên chết tiệt này là nữ nhân, tuy ăn nói hơi õng ẹo, hành vi cũng hơi quá điệu đà, nhưng rất đáng yêu, tính cách cũng có vẻ không tệ. Khổng Mộ Hoa không để ý tới quá khứ của hắn, nhiệt tình theo đuổi, khiến hắn rung động, cho là mình vẫn có cảm giác với nữ nhân hơn. Cho đến ngày hôm đó say rượu, hắn ngượng ngùng thổ lộ tâm ý, sau đó bị Khổng Mộ Hoa dụ dỗ lên giường, lúc phát hiện ra bất thường đã không kịp nữa rồi, bị hung hăng giày vò cả đêm...
Sau đó, hắn chỉ muốn xuất ra vạn dặm hàn băng, giết chết con chim Khổng Tước không biết xấu hổ này.
Hắn rút kinh nghiệm xương máu, không muốn có quan hệ đó với nam nhân nữa, quyết định cách Khổng Mộ Hoa xa một chút.
Kết quả, trên Đỉnh Bất Diệt, tất cả mọi người chứng kiến màn kịch chia tay long trời lở đất, ngoài Thần Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ve-ket-cuc-viec-cuu-lam-nhan-vat-phan-dien/1504914/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.