*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Ry
Tống Thanh Thời đứng trước cửa quán rượu, nghe ông chủ điên cuồng chào hàng.
"Làm gì có ai đến lễ tế hoa lại không uống rượu? Quan khách đừng hiểu lầm, ta không nói đến mấy thứ rượu hoa vớ vẩn kia." Ông chủ tự cho là nói câu đùa giỡn nam nhân đều hiểu, sau đó phát hiện vẻ mặt của đối phương rất nghiêm túc, hoàn toàn không cười, dường như không hiểu những gì ông nói, bèn sửa giọng: "Thành Nam Hải của chúng ta có đặc sản hoa tươi, rượu này phải dùng đến tám loại hoa mới ủ ra, gọi là Mỹ Nhân Túy, có vị ngọt, vô cùng đậm đà ngát hương, chỉ vào hội tế hoa mới bán, số lượng có hạn, bán hết là không còn."
Rượu này có vị ngọt? Còn là bản giới hạn số lượng?
Tống Thanh Thời lập tức móc linh thạch ra, mua một vò.
Cậu ra ngoài là để tìm tên họa sư trơ tráo kia, giờ đã làm xong việc chính, muốn về quán trọ tìm Việt Vô Hoan ngay, thế nhưng kiến trúc trong thành Nam Hải khá giống nhau, khắp nơi đều là hoa, lúc cậu đi đường lại nghĩ chuyện khác, nên rẽ sai mất một lần, sau đó vô tình đi tới chợ đêm.
Chợ đêm hội hoa vô cùng phồn vinh, bên trái là diễn hí khúc, bên phải là xiếc khỉ, còn có rất nhiều thứ cậu chưa từng thấy.
Hóa ra thành Nam Hải về đêm sẽ như thế này sao?
Tống Thanh Thời không kìm được lòng hiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ve-ket-cuc-viec-cuu-lam-nhan-vat-phan-dien/1504879/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.