Edit: Ry
An Long đẩy cửa ra, sải bước đi vào, trông thấy đồ trang sức của nữ nhân ném loạn đầy đất cùng với áo lông bạch hồ thêu hoa, lại nhìn sang cái giường khắc hoa duy nhất có thể trốn, sao lại không đoán được đã xảy ra chuyện gì?
Hắn biết Tống Thanh Thời vì dáng người quá mảnh mai nên cực kỳ sợ bị người ta nói là giống nữ nhân, vội vàng che miệng lại, gắt gao nhịn xuống ý cười, sợ mình không nín được, Tống Thanh Thời nghe thấy tiếng cười sẽ giết người bịt miệng.
Hắn nhẫn nhịn rất lâu rất lâu, cuối cùng cũng điều chỉnh được hơi thở, mở miệng nói: "Thanh Thời? Ngươi ở đâu?"
Cuối cùng, từ dưới giường truyền đến giọng nói ấm ức: "An Long, ngươi ra ngoài trước đi."
An Long suýt chút nữa vui chết, bắt tim cào phổi muốn nhìn bộ dạng hiện tại của cậu, nhưng sợ bị liệt vào sổ đen nên không dám phá giường... Hắn suy nghĩ một lát, định lặng lẽ triệu ra con cổ trinh sát, để nó lại nhìn trộm, nhưng vươn tay ra lại phát hiện làm thế nào cũng không triệu hồi được. Hắn cực kỳ kinh ngạc: "Trận pháp này có áp chế sức mạnh, cổ trùng của ta không gọi ra được."
"Hả?" Tống Thanh Thời dưới gầm giường thử điều động linh hỏa trong cơ thể mình, phát hiện U Hỏa cũng biến mất, chỉ còn lại Đan Hỏa. Cậu nâng đóa sen lửa nho nhỏ, suy nghĩ một lát, chợt phát hiện ra điểm đáng ngờ mới: "Ngươi triệu hồi cổ trùng làm gì hả? Có phải là muốn nhìn trộm không?"
Trước kia Alaska thường làm loại chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ve-ket-cuc-viec-cuu-lam-nhan-vat-phan-dien/1504870/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.