Edit: Ry
An Long mặt dày quấn lấy Tống Thanh Thời cả đêm, hàn huyên về cổ trùng rồi dược lý học, trong lúc đó còn cố ý chọc giận Tống Thanh Thời năm lần, ăn năm lần mắng, lại vuốt lông năm lần. Kể cũng lạ, ngày thường nếu có ai dám mắng hắn nửa câu, hắn có thể tươi sống vặt đầu đối phương xuống, nhưng hết lần này tới lần khác, cứ ở trước mặt Tống Thanh Thời là hắn lại bỉ ổi kinh hồn. Mỗi lần thấy cậu vì hắn mà tức thành cá nóc, moi ruột gan tìm từ chỉ trích, nhưng lại chẳng hề có tí sát thương nào, lời nói cũng mềm mại, lật qua lật lại cũng chỉ có mấy câu "trơ tráo", "khốn nạn", "đáng ghét", là lòng hắn lại mừng đến quay cuồng.
Hắn đã biết từ lâu là Dược Vương Tiên Tôn trông lạnh lùng quái gở, thật ra rất tốt tính, chỉ cần biết giới hạn, cùng lắm là bị lửa đốt cho mấy phát, An Long da dày thịt béo biểu thị không hề sợ hãi cái này. Dù sao thì thuốc gì Dược Vương Cốc cũng có, hắn còn mang theo cổ trùng trị liệu và giải độc, có thế nào cũng không chết được. Ngộ nhỡ bị thương nặng thật thì vừa hay có thể hưởng thụ kĩ thuật chữa bệnh cao siêu và sự chăm sóc tận tình của Tống Thanh Thời, tốt đẹp biết bao.
Hôm nay, Tống Thanh Thời bị Alaska quay cho như dế, cõi lòng mệt mỏi, sách cũng không muốn đọc, đi thẳng về phòng nghỉ ngơi.
An Long vui sướng ngâm nga, tiếp tục về biệt viện Tĩnh Tâm uống rượu.
Bỗng nhiên, hắn nhận ra trong biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ve-ket-cuc-viec-cuu-lam-nhan-vat-phan-dien/1504846/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.