Trên thực tế điều Lục Tiêu lo quả không sai. Vài canh giờ sau, thi thể Nguyễn Thấm không cánh mà bay, còn Vệ Vũ, người duy nhất bị nghi ngờ thì để lại một bức di thư sau đó cũng tự tẫn theo.
Mạnh Phồn sau khi tỉnh dậy giận tím người, đối với lời giải thích của Cảnh Nhất Phi nửa điểm cũng không tin, thậm chí còn tức giận vì Nhạc Tiếu liên thủ cùng người Thái Sơ phái đánh ngất mình. Mạnh Phồn cho rằng Thái Sơ phái giấu thi thể của sư muội, còn hung thủ thì sợ tội tự sát.
"Do Mạnh Phồn ta tin lầm người, các ngươi nếu đứng về phía Thái Sơ phái thì từ nay chúng ta ân đoạn nghĩa tuyệt, Nhạc Tiếu ngươi cũng không phải huynh đệ ta." Ngay ở tiền sảnh trên lầu của khách điếm, Mạnh Phồn cầm kiếm chém đứt vạt áo mình, sau đó dẫn đệ tử Thiên Tiêu phái đi ra ngoài.
"Ôi -- "
Mạnh Phồn đi rồi Nhạc Tiếu tự trách mình, y quy cho bản thân không quyết đoán, bỏ lỡ thời cơ tìm ra chân tướng tốt nhất, càng làm Nhạc Tiếu đứng ngồi không yên chính là hai môn phái này trở mặt thành thù. Đây chính là gió lớn trước bão táp.
Ngay cả Tông Niệm cũng cảm nhận được chuyện này chỉ là mới bắt đầu.
Hắn và Lục Tiêu hai ngày nay đi trên phố, thường thấy các môn phái xảy ra tranh chấp, hoặc là xích mích giữa các đệ tử trong tông môn. Có lúc chỉ đấu võ mồm, có lúc thì đánh nhau một mất một còn.
"Xem ra có người đang muốn khơi lên mâu thuẫn giữa các phái. Không chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ve-di-chung-cua-gia-chet/1368103/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.