Dưa Hấu có chút do dự: "Anh chắc là cần 15 người chứ?"
"15, nhưng cần những người khác phối hợp." Túc Mạc cười: "Sao? Có muốn nghe tôi không?"
Là sao?
15 thích khách có thể giúp họ tiến vào tòa nhà, đùa nhau hả.
Nghiêm túc đấy à?
"Dưa Hấu, đừng nói là anh tin thật nhé!?"
"Bình tĩnh nào người anh em, 15 thích khách, chú còn chưa vào trong đã bị chúng nó bắn thành nhím rồi."
"Nhìn vị trí xạ thủ của họ kìa, bên kia có ít nhất 20 xạ thủ, còn chặn hết ở cửa!"
"Đừng nói lén chạy vào, mày khinh công bay qua cũng bị tụi nó bắn rụng xuống."
Đoàn đội liên tiếp vang lên âm thanh nghi ngờ, Dưa Hấu là đoàn trưởng không hiểu sao lại toát mồ hôi lạnh. Nếu là người khác, gã sẽ cho là giỡn, nhưng gã biết Cá Vàng Nhỏ không thật sự là Cá Vàng Nhỏ, người đứng sau điều khiển là Momo đó!
"Tình thế hiện giờ cũng chỉ có thể làm vậy, có đột phá cũng tốt." Dưa Hấu nói: "Chỉ cần 15 thích khách thôi à? Còn yêu cầu gì nữa không?"
Những người khác sững sờ, đoàn hợp tác có kết nối kênh với đoàn thích khách cũng sững sờ.
Là sao, đoàn trưởng đoàn thích khách thật sự sẽ cho mượn 15 thích khách!? Lỡ mất 15 người này, không ngăn được bên kia nữa thì sao!?
"Thích khách đánh trận cướp đoạt đều là người có kĩ thuật tốt." Túc Mạc có ý riêng: "Cậu xem rồi cho tôi 15 người là được."
Những người khác trong đoàn: "?"
Dưa Hấu: "..."
Đã hiểu, muốn 15 thích khách kĩ thuật tốt nhất.
Bên ngoài tòa nhà ở cứ điểm Thu tiếp tục giằng co, 2 đoàn của U Minh không vào được, Huyền Dương lại phòng thủ chặt chẽ không một kẽ hở. Mục đích của bên kia đúng như "Cá Vàng Nhỏ" nói, chủ yếu là giữ chân họ, câu giờ càng lâu thì càng có lợi với trận doanh Huyền Dương.
Dưa Hấu nhanh chóng rút ra 3 đội trong đoàn, tổng cộng 15 người: "3 đội này nghe Cá Vàng Nhỏ chỉ huy."
Túc Mạc nhìn đội hình gã rút ra, bèn hỏi: "Dưa Hấu, cậu không tới à?"
"... Em là đoàn trưởng, không đi được." Dưa Hấu nói: "Em cho phó đoàn trưởng đi theo anh, có vấn đề anh nói với cậu ta là được."
Túc Mạc: "Ừ thế thôi."
Dưa Hấu: "..."
Sao nghe có vẻ như anh đang rất tiếc nuối vậy!?
Chuối Tiêu hỏi: "Có cần trị liệu không?"
"Không cần, chỉ cần 15 thích khách này thôi, các cậu tiếp tục đẩy đi." Túc Mạc nhìn thích khách của 3 đội: "3 đội kia rút lui đi, nhớ là lúc lùi kín đáo vào, đừng để đối phương phát hiện các cậu đang rút lui, sau đó tới chỗ tôi."
Mấy người trong nhóm thích khách rất nghi ngờ, nhưng lúc mấu chốt như vậy, lệnh của chỉ huy là ưu tiên hàng đầu. "Cá Vàng Nhỏ" bảo rút lui, mấy đội kia lập tức nghe theo từ từ tụt lại đằng sau, năng lực chấp hành rất mạnh, lúc rút lui còn giữ trạng thái ẩn thân để tránh bị quá nhiều người chú ý.
Chỉ là họ vừa tách khỏi đoàn lớn, mở bản đồ tìm vị trí Cá Vàng Nhỏ đánh dấu mới phát hiện, đối phương đang đứng ngay trên ngọn núi trước mặt, chỉ cách chỗ giao tranh có một khoảng!
Túc Mạc hờ hững nói: "Lúc tới thì leo lên, đừng có dùng khinh công."
Đoàn 15 thích khách: "..."
Mắt thấy đồng đội rút đi, để tránh bị loạn, 15 người tách đoàn và Cá Vàng Nhỏ đều thoát khỏi kênh voice, xung quanh bỗng tĩnh lặng hẳn.
"Phó bang, sao người ta bảo cho là anh cho vậy, Cá Vàng Nhỏ là người của Nhậm Tiêu Dao à?" Trong đoàn, có người không nhịn được hỏi.
Dưa Hấu: "Đó là chỉ huy Nhậm Tiêu Dao mời tới, chúng ta cứ đánh của chúng ta, không cần chú ý tới họ."
"Mà thằng đó nói tự tin ghê, em cũng thắc mắc nó dùng 15 người như thế nào để vào được tòa nhà."
"Chính ra tôi cũng... Biết thế bảo đoàn trưởng cử qua đó xem thử."
Dưa Hấu: "Tôi khuyên các cậu đừng có tò mò nhiều."
Những người khác: "?"
Có ý gì?
Dưa Hấu: "Không có ý gì hết, quý trọng sinh mạng đi."
Chuối Tiêu Già biết Cá Vàng Nhỏ là ai: "Ừ, nghe lời đoàn trưởng mấy cậu đi."
Những người khác: ...
Chuyện gì xảy ra vậy, như thế họ càng tò mò biết không!
Một bên khác, phó đoàn trưởng mang theo 15 người trèo đèo lội suối tới vị trí của Cá Vàng Nhỏ lại không hiểu lắm. Tuy là bản đồ của khu vực Thu không lớn, nhưng họ leo trèo như vậy đã tốn mất 5 phút. Tới nơi thì chưa kịp mở miệng hỏi, trong kênh riêng của 3 đội, "Cá Vàng Nhỏ" đã lên tiếng: "Bắt đầu ở vị trí tôi đánh dấu, tất cả tới đó, quay mặt về hướng 4 giờ."
Phó đoàn trưởng: "Cá Vàng ơi, xa lắm đó, cậu định bảo bọn tôi dùng khinh công bay qua à!?"
Túc Mạc nói thẳng: "Đúng vậy."
"Có nhầm không vậy, chạy xa như thế là để lấy đà à?"
"Khinh công của Thiên Hoàn cũng không cần lấy đà..."
"Khinh công tự sát à?"
Phó đoàn trưởng nói: "Chúng tôi chỉ có 15 người, bay qua như vậy rất dễ bị xạ thủ bắn rụng, nếu có thể dùng khinh công để bay thì lúc ở cửa nhà tụi tôi đã dùng khinh công bay vào rồi."
Xạ thủ không chỉ có thể ngăn chặn thích khách dưới mặt đất, cũng có thể ngăn cản đám nhảy dù. Trong hệ thống dã ngoại của Thiên Hoàn, xạ thủ chiếm một vị trí hết sức quan trọng. Lần này bọn họ dùng đoàn thích khách có tính cơ động cao, damage cao, đẩy vào mà vẫn không thể đột phá, chính là vì đội hình Huyền Dương để ở Thu thiên thịt.
Hàng trước là chiến sĩ cận chiến, ở giữa là xạ thủ và nghề tầm xa, y sư ở sau cùng.
Hệ thống phòng thủ hoàn thiện, còn có số người áp đảo, DPS của U Minh có mạnh mấy cũng không thể với được tới hàng sau. Một khi khinh công vào đám người, dù có miễn khống chế thì một bầy xạ thủ ở đó, mỗi đứa bắn một phát là chết. Hồi đầu họ cũng thử kiểu nhảy dù trên cao như vậy, nhưng Thần Mùa Thu nằm trong nhà, bọn họ đáp đất xong vướng công trình kiến trúc nên tập hợp trễ, gặp chướng ngại đủ kiểu...
Chuyện khinh công nhảy xuống họ đã từng nghĩ tới cũng từng thử luôn, đều không thể giải quyết vấn đề!
Túc Mạc đột nhiên hỏi: "Tầm bắn xa nhất của xạ thủ là bao nhiêu?"
Phó đoàn trưởng sửng sốt, lập tức đáp: "Ulti là 25 mét, những chiêu khác trung bình 15-20 mét..."
Túc Mạc hỏi tiếp: "Lúc leo lên đây có để ý khoảng cách không? Tôi nói là độ cao."
Phó đoàn trưởng mở bản đồ, sau đó đờ ra...
Bản đồ là dạng mặt cắt ngang, đánh dấu các loại địa hình, sẽ không ghi chú độ cao của công trình kiến trúc hay độ cao của núi... Muốn hỏi ngọn núi họ đang đứng cao bao nhiêu, hắn thật sự không đáp ngay được, đành nói: "Trông thì khoảng chừng 7-80 mét gì đó."
Núi bên cứ điểm Thu không quá cao, mà còn nằm ở rìa ngoài, thường thì chúng là chướng ngại khi họ dùng khinh công. Từ boss Thần Mùa Thu tới chỗ này vẫn còn một đoạn, bọn họ lại không quen địa hình cứ điểm Thu như bên Hạ, tất nhiên sẽ không chú ý ngọn núi này cách trung tâm bao xa.
"Độ cao đó là đủ rồi, nó là độ cao xạ thủ không thể công kích." Túc Mạc mở bảng vẽ ra: "Thấy vị trí này không? Đây là vị trí của cậu và vị trí của boss hiện tại, có đủ cho cậu khinh công không?"
Các thích khách khác nghe vậy nhao nhao mở bản đồ ra xem. Phải thừa nhận là nhìn trên bản đồ, họ sẽ không liên tưởng khoảng cách chỗ này với mặt đất, nhưng đứng ở tọa độ mà Cá Vàng Nhỏ chỉ định, nhìn sang cứ điểm, lại là khoảng cách mà mắt thường cũng có thể thấy. Khinh công bay sang thì chắc chắn sẽ bay tới... Chỉ là độ cao này.
"Độ cao này đúng là đủ thật, nhưng chúng tôi sẽ không kịp mở trạng thái." Phó đoàn trưởng nói: "Xuống dưới kiểu gì cũng chết."
Cái này không phải đùa. Trong quá trình khinh công không thể mở trạng thái, xạ thủ không thể bắn họ trên không thì khi thích khách đáp đất với 0 trạng thái, có vào được trong sân thì đứng giữa bầy địch như thế đảm bảo vẫn chết ngắc. Họ lại chỉ có 15 người, không có trị liệu.
"Thế là tự sát rồi còn gì..."
"Còn là vất vả vòng ra sau tự sát... Tụi nó đông như thế, bọn mình chỉ có 15 đứa, đi xuống cũng không đủ cho chúng nó xé."
Lúc này, Cá Vàng Nhỏ lại nói: "Tại sao lại phải xuống dưới?"
"Chúng ta đâu chỉ có 15 người."
Trong tình huống không thể nghiền ép quân địch, 2 đoàn người muốn đẩy vào không thể chỉ dùng hỏa lực, mà phải đột kích.
Phó đoàn trưởng không hiểu: "Là sao?"
Cá Vàng Nhỏ không trả lời hắn, mở kênh đoàn thích khách.
Mất 15 người, bên Dưa Hấu khó khăn hơn hẳn. Thiếu thích khách, họ chỉ có thể để chiến sĩ lên hàng trước, thời gian còn lại dùng để điều chỉnh đội hình, cố gắng giữ chân 4 đoàn... Nhưng dù vậy, áp lực của họ vẫn tăng gấp đôi, số người chơi thiệt mạng ở hàng trước tăng nhanh.
"Này này? Bọn mày làm gì đấy? Thích khách đi chung với đoàn, đừng có xông lên liều với chúng nó." Dưa Hấu bắt đầu cáu: "Nhìn thấy chỗ tao đứng không? Đợi chiến sĩ lên rồi bọn mày lên, sao hết đứa này tới đứa khác lên tặng mạng vậy, y sư cũng không gánh nổi chúng mày. Cái xác khô của chúng mày so được với chiến sĩ à? Tao dẫn đoàn thích khách hay đoàn vật lý kiếm thế hả!? Có biết thế nào là đánh lén không?"
"Cứng đối cứng làm cái gì? Không thấy bọn nó có một đống khống chế à? Đợi chiến sĩ lên, y sư không có ulti."
"Đừng có xông thẳng lên, sang bên trái đánh lén!"
"Đã bảo đừng xông rồi, bọn mày chạy đi đầu thai đấy à!"
"Lui lui lui!!"
Dưa Hấu lau mồ hôi, nói tiếp: "Chỉnh đốn lại rồi..."
"Dưa Hấu."
Dưa Hấu sững sờ, là Momo.
Kênh đoàn sáng lên míc của Cá Vàng Nhỏ: "Bọn tôi chuẩn bị xong rồi, các cậu kéo một đợt nhé?"
Dưa Hấu: "...?"
Cá Vàng Nhỏ: "Có được không? Dưa Hấu?"
Dưa Hấu: "... Được."
Nói xong, kênh đoàn im lặng hơn mấy phần.
Đối phương nói xong là tắt míc. Các thích khách khác không hiểu, chỉ có thể hỏi chỉ huy. Chỉ huy Dưa Hấu sau vài giây im lặng, hít sâu một hơi, có chút nặng nề nói.
Dưa Hấu: "Chuẩn bị đi, chúng ta ba... Chúng ta thu hút hỏa lực của họ."
Nhóm thích khách: Hả?
Chuối Tiêu: "..."
Mày vừa định bảo là bán một đợt đúng không!!
-
Người chơi trận doanh Huyền Dương trấn thủ cứ điểm Thu cảm giác hỏa lực bên kia giảm mạnh, người chỉ huy ở bên này là quản lý của Thiên Giới - vật lý kiếm Sleep.
"Hỏa lực bên kia có vẻ không còn hăng như ban nãy."
"Chắc là đang nghĩ chiến thuật, cẩn thận một chút, coi chừng tụi nó điều đoàn tới đó."
"Pha vừa rồi đúng là sợ, may mà Đạp Vân Trung bảo mang thêm vài xạ thủ, quả nhiên Quẻ Không Đồng Nhất phái đoàn thích khách tới."
"Nếu không có nhiều xạ thủ như vậy thì chưa chắc bọn mình đã đỡ được, đoàn thích khách của bên đó mạnh thật."
Người thủ ở đây không phải chủ lực, không đến 4 đoàn, các nghề cũng phân bố rải rác, chỉ có thể tử thủ không thể tấn công nhiều. May mà tài nguyên của họ đủ, chỉ huy cho bên cứ điểm Thu rất nhiều buff phòng ngự, mới chặn được thế công của đoàn thích khách.
"Sleep, hay là ra ngoài đuổi tụi nó?" Phó chỉ huy hỏi.
Sleep nói: "Không đuổi được, ra ngoài thì không có buff, vả lại ra ngoài thì tụi thích khách sẽ có nhiều không gian để tấn công hơn, rất bất lợi cho phe mình."
Cứ điểm Thu dễ thủ khó công, lại thêm họ có nhiều xạ thủ tầm xa, bên kia muốn đẩy vào thì chỉ có thể đi chính diện. Một khi dùng khinh công sẽ bị xạ thủ và DPS tầm xa của họ bắn rụng, tất cả xạ thủ theo dõi đằng trước nên rất ổn.
Nhưng rời khỏi tòa nhà lại khác. Bên ngoài là rừng rậm, xạ thủ của họ có nhiều cũng không thể theo dõi tất cả thích khách, ra ngoài cũng tiến vào vòng công kích của đối phương, rất dễ bị phục kích, mất ưu thế...
Chỉ thủ không đuổi đúng là rất ức chế, nhưng bọn họ muốn giữ được bên này chỉ có thể làm vậy.
"Kéo dài càng lâu càng tốt, đợi..."
Sleep còn chưa nói xong, đột nhiên nghe được xạ thủ lên tiếng trong kênh đoàn.
"Thích khách! Thích khách ở trên trời!"
Sleep nghe vậy lập tức nhìn mini map, trên mini map không có bất cứ chấm đỏ nào, mà không trung cũng không có chấm đỏ... Y hiểu ngay, thích khách ẩn thân. Y vội nói: "Xạ thủ đoàn 2 nhìn lên trời, bắn thích khách hiện ra!"
Nhóm xạ thủ nhao nhao chuyển mục tiêu lên trời, sau đó bọn họ phát hiện một vấn đề đáng sợ.
Kỹ năng của họ không thể công kích, bởi vì thích khách trên trời nằm ngoài tầm bắn của họ. Không thể công kích đồng nghĩa với không thể bắn rơi thích khách, cũng không thể làm họ hiện hình.
"Không bắn được, bọn nó ở trên trời không xuống!"
Tại sao lại thế!? Dùng khinh công nhảy lên đầu họ, lại không xuống...
Sleep không thể nào hiểu được hành vi này, nhưng vẫn nói: "Khinh công có thanh tụ lực, không thể dừng trên không quá lâu được, đợi chúng nó xuống thì bắn luôn."
Lại có người nói: "Sleep, đoàn U Minh ở cửa trước bắt đầu tấn công, bọn nó không muốn sống nữa, đang liều chết đẩy lên trước."
Tấn công trên không, mặt trước thì đẩy mạnh.
Là giương Đông kích Tây, phân tán sự chú ý của họ!
"Chúng ta không nhận được bất cứ thông tin gì bên kia có trợ giúp, vẫn là nhóm người cũ thôi." Sleep hiểu ngay, tỉnh táo chỉ huy: "Trừ xạ thủ đoàn 2, những người khác tập trung cửa trước, đừng để chiến sĩ và thích khách đột phá vòng vây. Khinh công của bọn nó sắp hết rồi..."
"Không đúng!!! Trên trời có rất nhiều người!"
"Nhiều lắm... Lít nha lít nhít ấy."
Sleep kinh ngạc: "Sao lại thế!?"
Y không thấy được thích khách ẩn thân, bản đồ cũng không có chấm đỏ nào.
"Bọn nó xuống rồi!!"
Trong thị giác của xạ thủ, trên không trung có mười mấy thích khách. Do cây cối xung quanh nên tầm nhìn bị hạn chế, họ chỉ có thể thấy loáng thoáng đám này khinh công từ xa bay tới, hẳn là lợi dụng chênh lệch độ cao để thử phạm vi kĩ năng của họ.
Nhóm xạ thủ nghe lệnh Sleep, đợi thích khách trên không hết thời gian khinh công rơi xuống, nhưng đám đó xuống rồi họ mới phát hiện số lượng người rất nhiều. Trên cao vẫn còn một đống người nữa, thích khách đếm không hết từ trên trời rơi xuống... Trong chốc lát họ không thể phán đoán rốt cuộc là có bao nhiêu người.
Xạ thủ ngơ ngác, Sleep cũng ngơ ngác.
Có thích khách bị đánh hiện hình, nhưng có thích khách vẫn còn trên trời, đối phương cứ như lính nhảy dù nhảy xuống liên tục, đứa này tiếp nối đứa kia xông vào cứ điểm của họ.
"Không bắn được, có đứa lẩn trốn rồi!"
"Thôi xong, y sư coi chừng!!"
Rốt cuộc họ lấy đâu ra nhiều người như vậy!?
Sleep lập tức báo lại tình huống cho tổng chỉ huy Đạp Vân Trung, nhưng báo xong y mới phát hiện, một nhóm "thích khách" bị đánh hiện hình, có ID giống nhau.
"Không đúng... Đây là Phân Thân."
Một trong những ulti của thích khách, Phân Thân.
Có thể tạo ra nhiều đơn vị giống mình như đúc trong thời gian ngắn, nhiều nhất là 5 đơn vị, mà những đơn vị này bề ngoài, HP và thuộc tính đều sẽ kế thừa y nguyên của người chơi. Chúng có thể tạo thành điểm đỏ trên bản đồ, người chơi khác cũng có thể khóa mục tiêu, chỉ là những phân thân này không có khả năng công kích.
Đây là kĩ năng thích khách thường dùng khi tấn công trực diện, có tác dụng gây rối trong thời gian ngắn, chỉ khi thích khách chủ động ra chiêu tấn công, những phân thân này mới biến mất.
Ẩn Thân rồi Phân Thân...
Trừ khi thích khách bị xạ thủ bắn hiện hình, không thì họ cũng không đoán được.
Sleep vội vàng nói: "Tụi nó không có nhiều người vậy đâu! Coi chừng thích khách đánh lén."
Xạ thủ nói: "Chỉ huy, bọn tôi không xác định được... Quá nhiều phân thân, căn bản không biết là chúng nó có bao nhiêu người."
Đoàn xạ thủ của Huyền Dương ngơ ngác, thích khách công kích thì phân thân mới biến mất, tức là không dùng chiêu thì những phân thân từ trên trời giáng xuống này chính là hàng phòng thủ của họ. Người thật xen lẫn trong đó, mà xạ thủ không thể phân biệt đâu là thật đâu là giả.
Thích khách trên không trung có quá nhiều, đáp đất rồi còn Lẩn Trốn, mà mục tiêu của họ rất rõ ràng, tiến vào lập tức xông tới hàng sau mỏng manh. Xạ thủ có thể bắn trúng quá ít người, chỉ một sơ hở đó thôi, thích khách đã nắm lấy cơ hội, bay thẳng tới hàng sau tàn sát.
Thích khách đánh lén và thích khách dùng phân thân được chia ra, có người dùng Lẩn Trốn giết người, có người dùng Phân Thân đánh lạc hướng. Bọn họ chỉ có thể dùng kĩ năng công kích liên tục, nhưng đối phương đã tranh thủ giây phút do dự của họ, lao tới y sư và pháp sư máu giấy.
Thích khách Lẩn Trốn đánh lén mạnh cỡ nào khỏi cần nói nhiều. Quẻ Không Đồng Nhất dùng đoàn thích khách cơ động tới cướp cứ điểm Thu không phải là không cân nhắc, mà Huyền Dương để nhiều người ở đây thủ như vậy cũng là vì ngăn cản hỏa lực mạnh mẽ của họ. Chỉ không ngờ phòng trên ngừa dưới, vẫn bị một nhóm thích khách nhảy dù phá giải...
Y sư tụt lại đằng sau, phòng thủ hàng trước lập tức vữ tan.
Đợt đánh lén này khiến họ rối loạn, bị đoàn U Minh ở cửa trước bắt được cơ hội.
Dưa Hấu đã chuẩn bị bán mạng, vì yểm hộ 15 người kia mà gã tự ngu 1 giây, để đoàn chủ lực đi thu hút hỏa lực, bán máu tập trung thù hận. Gã còn đang nghĩ rốt cuộc kiếp trước mình đã làm gì sai mà phải chung đoàn với Momo, chung đoàn thì thôi, tại sao Momo nói cái gã đã có phản xạ đi chết.
Mà không chỉ thế, còn kéo theo đồng đội chết cùng.
Khoảnh khắc lao ra, trong đầu gã nghĩ hi vọng đánh xong trận này, tình hữu nghị trong đoàn thích khách vẫn có thể trường tồn.
Nhưng khi xông lên, câu chuyện có vẻ hơi khác.
"Đù má chỉ huy, nhìn lên trời đi!!"
"Đờ mờ, tụi nó thoải mái vậy!?"
"Má ơi, bay từ đâu ra thế!?"
Dưa Hấu ngẩng lên, thấy đồng đội bay từ trên trời xuống. Không chỉ có vậy, bọn họ còn dùng khinh công lơ lửng ngay trên đầu trận doanh địch. Núi ở cứ điểm Thu khá cao, ngẩng lên là có thể thấy phe mình với những chấm xanh tán loạn trên không trung. Không phải bay cùng nhau, mà là từng người nhảy một. Do có cây cối và công trình kiến trúc ngăn cản, còn chênh lệch độ cao, nên mới tạo thành ảo giác không ngừng có người bay tới.
Nếu không phải gã biết người đi chỉ có 15, có lẽ đã tưởng trên không trung có ít nhất 30 người...
Không đợi Dưa Hấu thán phục xong, trên trời lại có diễn biến mới. Người bay tới không lập tức rơi xuống, mà lơ lửng giữa không trung một hồi...
"Không đúng, tại sao bọn nó đông vậy!?"
Liên tục, từng người từng người bay ra, giống như thiên quân đột nhiên xuất hiện, từ trên trời rơi xuống.
"Há há, Dưa Hấu, anh em tới hỗ trợ đây!!"
"Lên đi! Mau đẩy lên!"
"Lẩn trốn lẩn trốn! Giết y sư trước!!!"
"Giết thằng pháp sư kia đi!"
Giọng của 15 người kia tràn ngập kênh voice. Dưa Hấu ngơ ngác, nhưng gã không có thời gian để nghĩ, lập tức dẫn đoàn xông lên, cuối cùng đẩy được vào trong tòa nhà, gã còn có cảm giác hốt hoảng.
Dưa Hấu hỏi: "Rốt cuộc là sao vậy?! Bọn mình lấy đâu ra nhiều người thế!"
Phó đoàn trưởng kích động nói: "Hả? Bọn em có 15 người thôi á! Anh nhìn lại đi, là phân thân đó!"
Dưa Hấu: "Sao làm được vậy...? Trạng thái khinh công không thể sử dụng kĩ năng mà."
Đúng vào lúc này, Cá Vàng Nhỏ - người vạch ra kế hoạch nói: "Bọn tôi không ở trạng thái khinh công, cậu quên rồi, Phân Thân là kĩ năng tốc biến."
Thích khách là nghề trời sinh để ẩn nấp, rất nhiều kĩ năng đều là chuẩn bị cho họ che giấu thân hình.
Ẩn Thân rồi khinh công cũng là một trong những thao tác người chơi thích khách thường dùng nhất. Ẩn Thân thì chỉ khi tấn công mới hiện hình, nhưng khinh công không tính là tấn công.
Khinh công sẽ không xóa các trạng thái kĩ năng của người chơi, nhưng trong quá trình bay thì không thể sử dụng bất cứ kĩ năng nào. Từ ngọn núi chỗ Túc Mạc đứng, bay qua tòa nhà, khinh công một bước là được, không đủ để bay qua bay lại, nhưng nếu như nhảy thẳng xuống thì vẫn mất chừng mấy giây.
Tất cả cho rằng họ sẽ dùng khinh công bay vào tòa nhà, như thế không được, bởi vì bay là chết. Nhưng nếu lợi dụng độ cao, ngưng lại trên không trung một chút, 15 người chỉ cần căn khoảng cách bay lên phía trước, lợi dụng địa hình chướng ngại yểm hộ và chênh lệch góc nhìn do độ cao, đến khi hết thanh tụ lực khinh công, rơi xuống tự nhiên, dùng kĩ năng Phân Thân, thì dù chỉ có 15 người, vẫn có thể tạo áp lực như một đoàn quân nhảy dù xuống.
Trạng thái khinh công không thể dùng kĩ năng, nhưng dùng hết tụ lực khinh công thì sẽ không ở trạng thái khinh công nữa.
Giai đoạn rơi xuống không thể mở full trạng thái, nhưng mở kĩ năng Phân Thân dùng để tốc biến vẫn thoải mái. Quan trọng nhất là có thể thu hút sự chú ý của xạ thủ, và chỉ có xạ thủ mới nhìn được.
Nếu như đối phương có thể nhìn thấy thích khách, vậy cái trò tung hỏa mù này không chống được lâu.
Nhưng bên kia chỉ có xạ thủ phản ẩn được, mà xạ thủ của đối phương vừa phải theo dõi đoàn thích khách của Dưa Hấu, vừa phải để ý thích khách trên trời. Mấy xạ thủ để ý cửa trước vẫn được, nhưng trong thời gian ngắn muốn nghĩ ra cách để thấy rõ ai là thật trong đám phân thân thì đúng là khó càng thêm khó.
Hết khinh công thì dùng Phân Thân, sắp đáp đất thì dùng Lẩn Trốn. Ở trên cao họ không bị xạ thủ bắn, rơi xuống có phân thân yểm hộ, đủ để tất cả gần như bình an đáp vào trong tòa nhà.
Chỉ vài giây, một nhóm người công kích giải trừ phân thân, nhóm còn lại tiếp tục phân thân để đục nước béo cò.
Giờ chỉ cần nhắm vào y sư hàng sau, đều nhờ công đánh lén của 15 người này. Đội chủ lực của Huyền Dương đang cố chống đỡ đằng trước, nên hàng sau cực kì yếu, thích khách có phân thân yểm hộ, tranh thủ mấy giây chém người không hề khó.
Cũng không cần nhiều thời gian, bị phát hiện cũng chẳng sao, chỉ cần hàng sau của Huyền Dương loạn, hàng trước của U Minh sẽ có cơ hội xông vào.
Hàng trước xông vào tòa nhà, phá tan đội hình phòng thủ của Huyền Dương, mà thích khách U Minh ở hàng sau của Huyền Dương cũng thoải mái chém giết, một pha tiền hậu giáp kích đã xé ra lỗ hổng đột phá.
Dưa Hấu đặt chân vào tòa nhà còn có chút không dám tin, nghe tiếng đồng đội la hét bên tai, không có xạ thủ hay pháp sư quấy rối, bọn họ đi vào như cá gặp nước, thật sự đẩy được vào trong.
"Vãi đạn!!!"
"Bọn mình chỉ có 2 đoàn thôi thật à!!?"
"Tôi cũng mở Phân Thân này, xạ thủ của tụi nó không bắn mưa tên thì dùng Phân Thân không dễ bị phát hiện đâu."
Dưa Hấu cũng từng dùng Phân Thân, chỉ là trước kia họ dùng cách này tấn công trực diện thì dễ dàng bị xạ thủ phát hiện, vì mưa tên có thể khiến họ hiện hình, mà chỉ cần giơ dao tấn công người khác là sẽ giải trừ trạng thái, thậm chí phân thân với người thật nếu nhìn kĩ vẫn sẽ thấy được sự khác biệt...
Nhưng gã không nghĩ tới có thể lợi dụng thời gian khinh công tiêu hao để dùng Phân Thân, trước khi đáp đất thì mở Lẩn Trốn. Lẩn Trốn sẽ giúp họ không tử vong khi rơi từ trên cao xuống, mà cái này không phải trạng thái công kích nên cũng không hóa giải Phân Thân, quan trọng nhất là làm vậy có thể khiến đối phương trở tay không kịp, không phân biệt được thực hư.
Cá Vàng Nhỏ nói: "Quan trọng là đánh bất ngờ, bọn họ biết thì sẽ khó hơn. Chiêu này chỉ dùng được một lần thôi, các cậu phải nắm chặt thời gian thành lập lợi thế."
Chuối Tiêu cũng bị ảnh hưởng, máu nóng sôi trào: "Cái này em biết. Cái khó nhất của cứ điểm Thu là chỗ cổng vào, một khi vào trong thì tụi mình thoải mái hơn nhiều. Nó dễ thủ khó công thật, nhưng thích khách bên mình nhiều mà, đâu phải dân ăn chay."
Xuất kỳ bất ý, 15 người đánh nghi binh đánh ra hiệu quả vô cùng xinh đẹp. Đoàn xạ thủ của Huyền Dương không thể phân thân, nên tính ẩn nấp của thích khách được phát huy tối đa. Tuy họ không chống đỡ được lâu, nhưng vẫn thoải mái giết được mấy đứa máu giấy, chờ đến khi đoàn Huyền Dương giết xong thích khách ở hàng sau thì phòng thủ hàng trước cũng đã tan vỡ.
"Phê quá phê quá!"
"Đù má, tao cũng muốn mai phục, đánh chính diện ức chế vãi."
"Vào trong đi anh em, mau trộm boss!"
"Ai chết mau dùng tài nguyên hồi sinh gần đây, tập hợp lại."
"Cá Vàng Nhỏ siêu quá!!!"
"Tao chết rồi, nhưng công nhận đánh quá sướng."
Dưa Hấu: "..."
Tại sao, chẳng phải thích khách đi với Momo đều là có đi mà không có về à? Tại sao họ lại thoải mái như vậy, mà mình chỉ có thể cực nhọc dẫn đoàn gian khổ bán máu.
"Chiến sĩ dẫn người chặn bọn họ ở điểm hồi sinh." Cá Vàng Nhỏ nói: "Cản y sư và xạ thủ của họ lại là được, kệ những nghề khác."
Chuối Tiêu: "OK, Dưa Hấu đâu, mày hồi sinh chưa?"
Dưa Hấu: "... Rồi."
Cá Vàng Nhỏ nói: "Nếu lại bị bịt thì thích khách các cậu hồi sinh cũng có thể dùng phương pháp tương tự nhảy từ bên kia xuống. Hàng sau của họ loạn rồi, đây là cơ hội của chúng ta."
Dưa Hấu chạy tới ngã ba, đang định leo lên chỗ núi ban nãy Momo đánh dấu, lại nghe được giọng nói trong kênh: "Đương nhiên có một mình thì đừng trèo lên đó, xạ thủ của họ chưa chết đâu, một mình dùng Phân Thân là hiến mạng đó."
Dưa Hấu dừng bước, quay người chạy theo hướng ban đầu.
Gã hối hận, gã không muốn làm đoàn trưởng, gã cũng muốn thoải mái.
Biến hóa tới đột ngột khiến thế cục ở cứ điểm Thu thay đổi. Sleep biết đối phương lợi dụng Phân Thân, cũng có phản ứng kịp thời, nhưng khi thấy thông báo boss trong sân bị tấn công, y lại không dám chắc...
Tại sao hỏa lực của họ lại mạnh như vậy? Có phải có người xông vào rồi không?
Chẳng lẽ ngoài phân thân ra, bọn nó còn đoàn khác tới trợ giúp?
Hai bên không còn đội hình gì nữa, gần như là ẩu đả loạn lên. Thích khách tới không hình đi không bóng, bọn họ không thể biết tình trạng trong sân như thế nào, đối phương có còn là 2 đoàn người không hay đã có trợ giúp tới?
Càng hỗn loạn thì càng khó để phán đoán chính xác.
Sleep không dám mạo hiểm, lần nữa cầu viện Đạp Vân Trung.
-
Thế cục ở Thần Mùa Hạ cũng thay đổi, Quẻ Không Đồng Nhất và Đạp Vân Trung đánh cờ, mà lần hạ cờ này Quẻ Không Đồng Nhất đã thắng, lấy lợi thế nhiều người chen vào cứ điểm. Hai bên lại bắt đầu giao tranh ở chỗ boss, hầu hết tài nguyên của U Minh dồn vào đây. Trước đó họ còn giằng co, nhưng một lúc sau, trận doanh Huyền Dương đang công kích mãnh liệt chợt đổi công thành thủ.
"Bọn họ phân tài nguyên." Quẻ Không Đồng Nhất không thấy lượng người thay đổi, nhưng đấu với Đạp Vân Trung suốt, còn chơi với nhau lâu ngày, thấy tình huống này, hắn cũng đoán được vấn đề.
Mướp Đắng hỏi: "Bên Dưa Hấu à?"
Apple hô: "Á đù? Bé Dưa quật khởi!!!"
"Quật khởi gì..." Tiếng Dưa Hấu vang lên trong kênh: "Đại lão Momo giúp một tay."
Gã nói được một nửa, hình như bên kia có vấn đề, lại vội vàng chạy về chỉ huy.
Quẻ Không Đồng Nhất hỏi: "Chuyện gì xảy ra vậy?"
Túc Mạc nói hộ Dưa Hấu: "Người bên kia tới, có chừng nửa đoàn. Bọn tôi không chống đỡ được lâu đâu, tạo áp lực cũng có hạn."
Quẻ Không Đồng Nhất nói: "Không chịu được thì báo nhé."
"Ok." Túc Mạc cười: "Đúng là thiếu tài nguyên đánh khó thật, các cậu ở bên kia cũng cố lên."
Tài nguyên thua kém sẽ dần tích lũy lại, Quẻ Không Đồng Nhất biết.
Nhưng bên Dưa Hấu giành được ưu thế cũng giảm áp lực cho họ, đám Quẻ Không Đồng Nhất nhân cơ hội đẩy vào trong, bắt đầu đợt dây dưa mới ở boss Thần Mùa Hạ.
Cái dây dưa này kéo dài gần 3 tiếng, trong lúc đó còn có các phe tạo áp lực.
Ví dụ như Thần Mùa Thu nát đội hình, hay đám trông nhà xuất hiện vấn đề, hai bên đều dùng thời gian chênh lệch và đoàn cơ động đánh cờ. Quẻ Không Đồng Nhất thành công giết boss Thần Mùa Hạ, nhưng chỉ là giết.
Khi bia đá của cứ điểm bắt đầu đổi màu, Đạp Vân Trung dùng ưu thế, đẩy bọn họ ra ngoài.
Người trong kênh chỉ huy của U Minh áp lực nặng nề. Họ có đủ người, đủ hỏa lực, chỉ thiếu tài nguyên. Huyền Dương tuần trước cầm tới 3 buff, trong trận tài nguyên cũng tích lũy được nhiều hơn họ, những thứ này có thể hối đoái các loại buff hỗ trợ chiến đấu. Giống lần trước, tuy họ đã giết được boss, nhưng Đạp Vân Trung lại mua buff công kích, nên dù bên kia ít người hơn vẫn có thể đánh ra hiệu quả gấp đôi.
Có thể mọi chuyện sẽ lại tái diễn, tài nguyên ít hơn thật sự mang lại rất nhiều áp lực.
Đạp Vân Trung còn là một chỉ huy cực kì am hiểu vận hành, hắn biết phân chia tài nguyên, cũng biết sắp xếp tài nguyên công thủ. Giống như lúc này, tuy boss Thần Mùa Hạ đã bị giết, nhưng hắn vẫn có can đảm trút xuống tài nguyên để cứu vãn.
Đạp Vân Trung là một chỉ huy rất gan dạ, phong cách của hắn và Dạ Bán Chung Thanh hoàn toàn khác biệt.
Tuy quan hệ của Vân Ẩn Nhân Gian và Thiên Giới chẳng ra sao, thậm chí có thể nói là nước sôi lửa bỏng, nhưng chỉ huy của hai bang vào lúc đánh Trận Doanh Chiến lại phối hợp vô cùng ăn ý. Đạp Vân Trung sẵn sàng sắp xếp và nhượng bộ, Dạ Bán Chung Thanh kiêu ngạo cũng biết nhìn lợi ích đại cục.
Dạ Bán Chung Thanh là kiểu dũng mãnh thiện chiến, nên hắn mang đoàn tới đánh Thần Mùa Đông. Mà Đạp Vân Trung có cái nhìn đại cục và trầm tính hơn, nên hắn ở lại thủ cứ điểm Hạ.
Thiên Hoàn phân trận doanh cũng mang tính cưỡng chế. Khi Quẻ Không Đồng Nhất mới chơi game, Đạp Vân Trung đã là đại thần nổi tiếng lẫy lừng ở Thiên Hoàn. Hắn tình cờ được kéo vào nhóm bạn chơi chung với Đạp Vân Trung, khi đó hắn chỉ là newbie, sau nhiều lần gặp phải nhiệm vụ kỳ văn Túng Thiên Khải, mới dần thân với Đạp Vân Trung.
Nhóm bạn chơi chung truyền ra ngoài lại thành nhóm thám hiểm Túng Thiên Khải, đồn là tụ tập rất nhiều cao thủ, thực chất đó chỉ là nhóm bạn của Đạp Vân Trung thôi. Nhóm thám hiểm thực ra chỉ là một đám người có chung chí hướng tụ tập lại với nhau.
Về sau Túng Thiên Khải mở ra, trò chơi phân trận doanh.
Trong nhóm cũng có người nghỉ game, có người bị cưỡng chế chuyển trận doanh. Nhóm thám hiểm không còn náo nhiệt như hồi làm Túng Thiên Khải nữa, cũng không có người mới gia nhập, trừ nhóm bạn của Momo đợt trước.
Trước kia Quẻ Không Đồng Nhất ở Vân Ẩn Nhân Gian của Đạp Vân Trung, về sau bị phân thành U Minh, hắn mới nghe theo đề nghị của Đạp Vân Trung thành lập Nhậm Tiêu Dao.
Cảm xúc trong game rất dễ ảnh hưởng tới tình cảm, nhưng người trong nhóm thám hiểm lại không vướng mấy cái này. Bọn họ âm thầm chơi thân với nhau, nhưng trong game thì hai bên vẫn luôn đấu đá gay gắt.
Lúc riêng tư họ là bạn bè, trong game thì cái gì cần nhằm vào vẫn sẽ nhằm vào. Liên Đấu Bang rồi Trận Doanh Chiến, vị trí lập trường khác biệt, bọn họ vẫn sẽ phải tranh giành lợi ích vì người trong trận doanh của mình.
Nhưng càng đấu, hắn càng biết khi hai bên quen thuộc phong cách chỉ huy của nhau, áp lực sẽ lớn như thế nào.
Giống như bây giờ, dù đoàn Dưa Hấu đã san sẻ bớt gánh nặng, nhưng muốn cướp được boss từ hàng phòng thủ nghiêm mật của Đạp Vân Trung vẫn là khó càng thêm khó.
Úc Trăn cũng thấy được tình thế khó khăn, anh nói: "Không phải chiến lược của chúng ta có vấn đề, cậu đã lên kế hoạch rất tốt, chúng ta thua ở tài nguyên."
Có thể giết được boss trong tay Đạp Vân Trung, bọn họ đã làm rất tốt.
Hải Đường cũng nói: "Kéo dài không phải là cách, hay là bỏ Hạ đi?"
"Tốc độ cứu viện của họ rất nhanh, bọn mình mà rút lui Đạp Vân Trung sẽ phát hiện ngay." Quẻ Không Đồng Nhất đành phải hỏi Momo: "Momo, cho các cậu thêm 2 đoàn, có thể giành được cứ điểm Thu không?"
Bọn họ chỉ có thể giữ chân đại quân Huyền Dương ở Thần Mùa Hạ, lùi bước lấy Thần Mùa Thu. Buff công kích của Thần Mùa Hạ đúng là khiến người ta động lòng, nhưng buff khống chế của Thần Mùa Thu cũng ổn, không cướp được, bọn họ chỉ có thể tranh thủ thời gian còn lại đổi mục tiêu.
Một lúc sau, Cá Vàng Nhỏ lên tiếng.
"Khó." Túc Mạc nói: "Bọn tôi có thể đánh lén là nhờ lợi dụng thời cơ, đội hình ở đây đủ hỏa lực nhưng không thể kéo dài, chiến sĩ và y sư ở hàng trước không chịu được nếu đánh lâu. Đội hình Huyền Dương ở bên này là chuyên để khắc chúng ta, có thể hao tổn và dốc hết sức, thiếu người có thể dùng nghi binh để làm dịu, nhưng không phải kế lâu dài. Tài nguyên thiếu."
Quẻ Không Đồng Nhất nghe rõ.
Tóm lại là bọn họ có thể đánh lén, có thể đột phá, nhưng sau đó bên Huyền Dương điều chỉnh xong hoặc chuẩn bị xong là sẽ khó đánh, dù thêm một đoàn nữa cũng chưa chắc đã lấy được Thần Mùa Thu trong thời gian còn lại.
Khi Quẻ Không Đồng Nhất đang cố nghĩ cách khác, Cá Vàng Nhỏ lại mở miệng.
"Tại sao nhất định phải là Hạ và Thu?"
"Tuần sau mới tăng gấp đôi phần thưởng, các cậu có thể nhìn xa hơn chút, tuần này không được thì tuần sau." Túc Mạc bỗng nói: "Chúng ta có thể cân nhắc Thần Mùa Xuân."
Quẻ Không Đồng Nhất: "Thần Mùa Xuân là buff trị liệu, chúng ta đã có buff phòng ngự rồi, cần buff hỗ trợ công kích hơn... Nhưng cậu nói đúng, lấy được cái nào hay cái đó."
Hắn hỏi: "Cậu cần mấy đoàn?"
"2 đoàn." Túc Mạc nói: "Người ở cứ điểm Xuân không đông, nhưng các cậu phải giữ được quân của họ ở Hạ."
Hải Đường bổ sung: "Bọn tôi không thành vấn đề, có thể cho hai đoàn tinh nhuệ đi giúp cậu."
Quẻ Không Đồng Nhất nói: "Ok, còn gì nữa không?"
"Không." Túc Mạc cười nói: "Dưa Hấu, cậu..."
Dưa Hấu liến thoắng: "Anh cần người đúng không? Em đi theo anh."
Dâu Tây kinh ngạc: "...? 007*?"
*Ý là làm việc 24 giờ làm việc 7 ngày trong tuần, đang khịa là tự dưng nhiệt tình thế =))))))))))))
Mướp Đắng: "Là Dưa Hấu thật à?"
Apple: "Dưa à, sao mày tự dưng sảng khoái vậy?"
"Không." Túc Mạc nói: "Ý tôi là cậu ở lại đây, để Chuối Tiêu phân 15 người đi với tôi."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]