Chương trước
Chương sau
Edit: Ry

Bầu không khí trong phòng bình luận gián tiếp ảnh hưởng tới ấn tượng của khán giả, trước kia họ không nghĩ nhiều, giờ nghe đại thần và bình luận viên nói vậy, họ càng tin chắc là đoàn Quảng Cáo đã nắm được cơ chế, giờ tất cả hành vi của Dưa Hấu chẳng qua là để kéo dài thời gian lợi dụng cơ chế giết ngược lại đối thủ thôi.

[Không nghĩ tới thì ra là như vậy...]

[Ba trận mà họ nói tôi cũng có chút ấn tượng...]

[Đúng rồi, trận của Thiên Hạ tôi có xem, cái video của Thiên Giới thì nổi đình nổi đám rồi... Vân Ẩn càng miễn bàn, mới mấy hôm trước thôi.]

[Tức là từ ban đầu đã diễn rồi á? Vừa rồi tôi còn lau mồ hôi cho Dưa Hấu, không ngờ đều là mưu kế của ổng.]

Không chỉ có phòng phát sóng, hai vị chỉ huy bên Tiêu Dao cũng nghi ngờ phán đoán của mình. Lần một lần hai còn có thể nói là may mắn, dù sao có tới 8 miếng gạch ở trên cao, may mắn đạp trúng một hai cái cũng bình thường, nhưng giờ đạp trúng lần 3 lần 4... Bảo may mắn thì e là không ai tin.

"Chẳng lẽ họ thật sự đã biết cơ chế?" Hải Đường nói: "Tôi quan sát từ nãy tới giờ, trình tự gạch lưu ly lên xuống mỗi lần đều khác nhau, giờ đã xuất hiện tới trình tự thứ 4. Bản đồ cấp 5 sao khó hơn nhiều ván bọn mình đấu với Thiên Giới."

Trước đó bọn họ thi đấu gặp bản đồ biến đổi theo trình tự thì cũng chỉ có một hai loại trình tự.

Độ khó tăng gấp đôi, còn là bản đồ chướng ngại, thế nên họ thiên về việc trình tự là ngẫu nhiên, chỉ là cái ngẫu nhiên này có một ít cơ chế có thể suy đoán ra, ví dụ như mấy viên gạch ở trên cao mà mỗi lần thích khách phe địch đều có thể giẫm trúng.

Trong hoàn cảnh này, gạch lưu ly ở trên cao là nơi có tầm mắt tốt nhất, có thể đứng trên đó sắp xếp trình tự biến hóa của gạch lưu ly trong điện chính. Một là ở trên cao tương đương với điểm mù của tầm bắn có thể tránh tổn thương, một phần khác chỗ đó cũng là nơi có điều kiện tốt nhất cho DPS tầm xa.

Chiếm vị trí cao đương nhiên có thể đánh đòn phủ đầu, đó chính là ưu thế của bản đồ chướng ngại này.

Quẻ Không Đồng Nhất nói: "Với tình hình hiện tại thì khả năng cao là bên kia đã nắm được cơ chế."

Nhưng hắn vẫn thấy lạ, bởi vì hành vi của Dưa Hấu rất kì quái. Từ lúc bắt đầu tới giờ, gã giống như đang kéo dài thời gian hơn... Nhưng nếu bên kia thật sự nắm được cơ chế, vậy thì không cần phải làm vậy, lợi dụng cơ chế nhanh chóng chuyển sang ván tiếp theo mới là phong cách của Momo.

Chẳng lẽ là bọn họ đã nắm được cơ chế, nhưng không phải là toàn bộ?

Vậy manh mối của cơ chế nằm ở đâu? Dưa Hấu làm thế nào để phát hiện?

Quẻ Không Đồng Nhất cau mày: "Một Mũi Tên, cậu chú ý động tác của thích khách, xem tên đó có quan sát gì không."

"Tôi có để ý rồi, thằng đó trốn suốt, không thấy tới gần tường hay chỗ nào hết." Một Mũi Tên Một Bạn Nhỏ tránh công kích từ trên cao, lại nói: "Có khi nào chúng ta đã bỏ sót gì đó ở điện phụ không?"

Quẻ Không Đồng Nhất nói: "Không phải, manh mối chắc chắn nằm trong điện chính."

Hắn nói: "Lượng máu của Dưa Hấu không còn nhiều lắm, đợi gạch lưu ly về vị trí giết nó đi."

Đoàn Quảng Cáo không hề biết tình huống bên ngoài, bọn họ còn đang truyền thụ kinh nghiệm ngắm bắn tầm xa cho Dưa Hấu. Dù sao cũng là người chơi cận chiến lâu năm, lần đầu cầm nỏ đã gặp bản đồ chướng ngại khó như vậy, nhiều lần suýt bị mũi tên phản lại.

Mấy người trong đoàn lợi dụng triệt để vận may kì quái của Dưa Hấu, không chỉ thăm dò ra kĩ xảo công kích từ trên cao, còn tìm được hết đám động vật trên những cây cột còn lại. Trong đó có hai cột bị trùng động vật, khiến Túc Mạc tốn thêm chút thời gian để Dưa Hấu kiểm tra lại.

Apple: "Tôi vẫn cứ thắc mắc, sao Dưa Hấu dẫm chuẩn thế?"

"Nói thật tôi mà là đối thủ chắc giờ tôi đang nghi ngờ bọn mình thăm dò ra cơ chế rồi." Hồng Quả Quả nói: "Anh, chẳng lẽ cái này liên quan tới chỉ số may mắn thật? Kiểu Dưa Hấu may mắn nên mới đạp trúng gạch lưu ly trên cao ấy."

Dưa Hami: "Vận may của Dưa Hấu thường đâu có cao như vậy..."

"Tao mới đổi đôi giày may mắn." Dưa Hấu không nhịn được nói: "Giờ chỉ số may mắn của tao cũng ở tầm trung ok? Đảm bảo cao hơn thằng xạ thủ."

Túc Mạc nhìn tình huống trong sân, nói tiếp: "Dưa Hấu chỉ di chuyển quanh cây cột, nên có hai lần đạp trúng cùng một miếng gạch lưu ly. Những lần khác chỉ có thể nói là... May mắn thật."

Đồng đội: "..."

Hóa ra là ăn may thật à.

"Dưa Hấu, tranh thủ còn đang hên mau giết xạ thủ đi." Hồng Quả Quả bắt đầu nghĩ kế: "Cái trị liệu đó chắc CD cũng phải 10 phút, ông còn một cơ hội, nếu chơi không chết nó là ông chết đó."

Thanh Phong: "Khó đấy, thằng xạ thủ kia rất cẩn thận, giờ muốn tới gần nó còn khó hơn lên trời."

Hồng Quả Quả: "Lỡ may mắn thắng thì sao?"

"Âu quá..." Apple muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn ngậm miệng.

Mọi người trong phòng phát sóng còn đang xem thích khách đối đầu với xạ thủ, Dưa Hấu càng ngày càng thuần thục cầm nỏ bắn, thấy ba phút sắp hết, gã cũng mài được thêm chừng 13% máu.

"Ước lượng theo thời gian vừa rồi, sau 3 phút chuyển động sẽ là 1 phút bình tĩnh." Diệu Thủ Không Không nói: "Hiển nhiên đoàn Quảng Cáo đã nắm được cơ chế, rất có thể sau đó họ sẽ tiến hành phản kích, chúng ta rửa mắt mong đợi."

[Thích khách sống dai như vậy thì đảm bảo họ còn lá bài tẩy.]

[Bắt đầu mong đợi, thích khách sẽ giết được xạ thủ thật sao?]

[Có thể lắm, nhìn hướng mặt của thích khách kìa, chuẩn bị tốc biến đó!]

[Tốc biến xong đâm lưng rồi giết hả?]

Đạp Vân Trung: "Giết ngược ở phút cuối... Đúng là đoàn bọn họ rất giỏi trò này."

Phòng phát sóng càng lúc càng chờ mong, Dạ Bán Chung Thanh cũng duy trì sự chú ý cao độ. Để lật ngược thế cờ trong tình huống như vậy, phải làm thế nào...

Dưới sự dõi theo của tất cả, 3 phút kết thúc.

Gạch lưu ly về vị trí ban đầu, 1 giây sau mưa tên của xạ thủ đã bay đầy trời, cùng xông về phía thích khách. Thích khách bất đắc dĩ dùng lẩn trốn để tránh tổn thương, nhân lúc này ẩn nấp, lặng lẽ vòng ra sau xạ thủ, mở full trạng thái triển khai đợt combat mới.

Thích khách chỉ còn 20% máu, nhưng gã vẫn kiên cường mài máu xạ thủ. Đợt tập kích này cho gã cơ hội, một chuỗi combo khiến máu của xạ thủ xuống 45%, dây dưa một hồi đánh ra ưu thế mới.

Khán giả phát hiện, thích khách dường như càng thêm tự tin. Trước kia full trạng thái vẫn bị xạ thủ khắc chế khắp nơi, thế mà bây giờ có thể cưỡng chế dần san bằng HP, như thể sự thua thiệt khi nãy chỉ là diễn, hành động của gã trở nên mạnh dạn tỉ mỉ.

"Đánh hay quá!" Diệu Thủ Không Không nói: "Có thể làm thành tuyển tập kĩ thuật cho thích khách!"

Đạp Vân Trung nhíu mày: "Xạ thủ lui."

Xạ thủ bị quấn gắt gao tốn rất nhiều thời gian mới thoát được. Nháy mắt đã bị thích khách tước nhiều máu như vậy, cậu ta trở nên dè chừng hơn hẳn, kéo giãn cự ly xong chọn kite thích khách, dùng khoảng cách xa nhất để tiếp tục dây dưa. Một Mũi Tên giống như người thợ săn kiên nhẫn, không vội bắt giữ con mồi, mà từng bước dẫn nó vào phạm vi cái bẫy.

Dưa Hấu lại không mắc mưu, tiếp tục di chuyển vòng quanh chờ thời cơ.

[Dưa Hấu lên!!!]

[Hóng quá hóng quá, cảm giác lật ngược được á!]

Trong cái nhìn chờ mong của quần chúng, kĩ năng của thích khách đã hồi xong, khoảnh khắc gã xông lên, gạch lưu ly lại ầm ầm chấn động.

1 phút lại trôi qua nhanh như vậy!

Nhưng mà thích khách hoàn toàn không ngừng thế công, khi gạch lưu ly bắt đầu chuyển động gã xông lên quấn lấy xạ thủ. Đợt tấn công này đánh xạ thủ trở tay không kịp, máu chỉ còn 20%. Ngay khi thích khách định dùng ulti gặt đầu người, gạch dưới chân đột nhiên thụt xuống, rầm một phát kéo Dưa Hấu xuống đáy, ulti cũng trượt.

Mà xạ thủ đang bị áp đảo lại thay đổi thế cục, lần đầu tiên đứng trên gạch lưu ly ở vị trí cao nhất.

Phòng phát sóng: "???"

Đoàn Quảng Cáo: "..."

Diệu Thủ Không Không kinh ngạc: "Chuyện gì vậy!?"

Đạp Vân Trung hơi do dự: "Chắc là đạp hụt?"

Thanh Phong: "Dưa! Luck của ông đâu!"

Dưa Hấu ngẩng đầu, nhìn xạ thủ ở trên cao đã bắt đầu kéo cung: "... Hình như xài hết rồi."

Xạ thủ lên được chỗ cao như về tới sân nhà. Trong tình thế này, Dưa Hấu lần đầu tiên ở dưới đáy hoàn toàn không có chỗ trốn, mà với lượng máu ít ỏi, gã khó mà chống đỡ được áp lực từ xạ thủ trên cao. Gian nan sống hết 3 phút, lại không đỡ nổi đợt tấn công dồn dập của xạ thủ khi gạch lưu ly về vị trí cũ.

Cuối cùng chỉ kém xạ thủ 5% máu, ra đi.

Ván đầu tiên đoàn Tiêu Dao giành được thắng lợi.

[Ván tiếp theo nào.]

[Tôi không bất ngờ lắm với kết quả này nhưng lại có chút tiếc nuối.]

[Thật ra xạ thủ mà không mang cái chiêu trị liệu đó thì hẹo lâu rồi.]

[Kém nhau đúng một con thú cưng hệ trị liệu thôi ấy.]

Dưa Hấu: "Xin lỗi, còn thiếu chút nữa."

"Không sao, CD trị liệu của tên đó cũng gần xong rồi." Hỏa Thụ Ngân Hoa nói: "Ông tranh thủ cho bọn tôi rất nhiều thời gian, ván đầu tiên không hề lãng phí!"

"Thua thì thua thôi, chỉ là về sau áp lực lớn hơn." Dưa Hấu nói: "Nhưng công nhận trận này đánh sướng thật, cái gạch lưu ly đó rất mấu chốt, 3 phút cũng là thời gian dài để làm dịu, lúc đánh mấy người nhớ để ý một chút."

Gã nhìn sang chỉ huy im lặng nãy giờ, dò hỏi: "Chuyện động vật anh tìm ra chưa?"

Túc Mạc nghe vậy nhìn về phía gã: "Đúng lúc lắm, có chuyện cần hỏi cậu đây."

Dưa Hấu: "Chuyện gì?"

Túc Mạc hỏi: "Cậu biết con hổ trông như thế nào không?"

Dưa Hấu: "... Khoan từ từ."

Túc Mạc đẩy bảng vẽ tới trước mặt gã: "Tôi đang nghĩ một chuyện, cùng là động vật họ mèo, có khi nào cậu nhìn nhầm hổ thành mèo không. Nếu cậu thật sự thấy mèo trên giá nến thì miêu tả cẩn thận lại cho tôi nghe thử."

Hỏa Thụ Ngân Hoa hỏi: "Gì cơ? Nhìn nhầm hổ thành mèo!?"

Dưa Hấu bị hỏi như vậy cũng không chắc lắm. Lần đầu nhìn thấy nó ở điện phụ thì ánh sáng không mấy rõ ràng, gã chỉ nhìn được mờ mờ hình dáng của động vật họ mèo, lại thêm bên cạnh có con thỏ nên gã mới cho rằng đó là mèo. Về sau báo vị trí động vật cũng không nghĩ lại, giờ bị hỏi, chính gã cũng không thể xác nhận: "Là hổ thì có vấn đề gì à?"

Hồng Quả Quả hỏi: "Anh, anh biết cơ chế rồi à?"

"Cậu đọc cho tôi rất nhiều động vật. Ban đầu lúc nghe cậu nói là mèo tôi còn đang nghĩ có phải là lấy từ thần thoại của Hoa Hạ cổ không. Mèo, thỏ và rắn, nếu tìm hiểu thì sẽ thấy một vài sự tích có liên quan tới chúng." Túc Mạc chuyển đề tài: "Nhưng khi cậu nói cho tôi có dê, tôi bắt đầu đoán cậu đã nhìn nhầm hổ thành mèo, 12 cây cột... Khả năng cao động vật khắc trên 12 cây cột đó là 12 con giáp."

"12 con giáp...?" Apple không hiểu lắm: "Tôi nhớ là chuột, trâu, hổ, thỏ gì đó, là thật hả?"

"Đúng, dựa theo trình tự mà Dưa Hấu báo, lại xét theo ý tưởng này, mỗi khi gạch lưu ly chuyển động, 12 con giáp sẽ di chuyển thuận theo chiều kim đồng hồ. Động vật khắc trên giá nến cũng thay đổi theo." Túc Mạc nói tiếp: "Đây chính là lí do Dưa Hấu nhìn thấy một con nhiều lần."

Cả thảy có 12 cây cột, tương ứng với 12 động vật cầm tinh.

Khi gạch lưu ly chuyển động, động vật trên mỗi cây nến cũng sẽ thay đổi, thuận theo chiều kim đồng hồ thay thế cho nhau.

"Nhưng những cái này liên quan gì tới gạch lưu ly?" Dưa Hami hỏi: "Con giáp thì con giáp, nhưng gạch là gạch mà."

Mấy người kia cũng không hiểu lắm. 12 con giáp là văn hóa Hoa Hạ cổ, tuy là giờ vẫn còn khá nhiều công dân là hậu duệ của người Hoa Hạ, có chút kiến thức về 12 con giáp. Nhưng bọn họ không thể liên tưởng động vật với miếng gạch, trình tự biến hóa của gạch lưu ly sao lại liên quan tới động vật?

Lúc này, Úc Trăn bỗng mở miệng: "Các cậu đã thử đếm trong điện chính có bao nhiêu viên gạch lưu ly chưa?"

Vấn đề này vừa ra, cả đoàn sửng sốt.

Số lượng gạch lưu ly... Tuy họ có suy tính trình tự, nhưng không ai đếm số lượng, bởi vì thật sự là rất nhiều.

Thanh Phong nói: "Bao nhiêu vậy."

"12x12, điện chính có dạng hình vuông." Úc Trăn nói: "Không tính gạch ở điện phụ thì có tổng cộng 144 miếng gạch lưu ly."

"12 con giáp, chắc chắn còn liên quan tới Thiên Can Địa Chi. Nhưng đầu não sẽ không đi quá sâu vào văn hóa Hoa Hạ cổ, nếu không chắc cái Cung Lưu Ly này sẽ thành bản đồ sao, độ khó của cơ chế không phải là một trận đấu là có thể tìm ra." Túc Mạc cười: "Nên nó chỉ áp dụng một phần, biến thành hệ tọa độ đơn giản nhất."

"Tý chuột, Sửu trâu, Dần hổ, Mão thỏ... Lần lượt thay chúng bằng các con số từ 1 đến 12." Túc Mạc để bọn họ nhìn cây cột trong bản đồ: "Thấy không? Điện chính có 8 cột, đại diện cho 8 loài động vật, 8 con số, theo thứ tự xét hoành độ và tung độ, từ đó có thể thấy các tọa độ ở Cung Lưu Ly."

"Tọa độ của nó có hơi khác, lấy điện phụ làm trục hoành, mặt còn lại là trục tung. Động vật trong điện chính được sắp xếp trên trục hoành theo thứ tự từ nhỏ đến lớn, còn trục tung là từ lớn đến nhỏ." Túc Mạc nói: "Nói đơn giản hơn, nếu cái cột này là Dần - hổ đứng đầu, Hợi - heo đứng cuối, vậy tọa độ của Dần - hổ là (3,12),Hợi - heo là (12,3). Những tọa độ này chính là tọa độ của tấm gạch cao nhất trong Cung Lưu Ly."

Các đồng đội nghe hết chuỗi phân tích, sửng sốt, không phải chứ, thế mà còn chơi hệ tọa độ.

Hồng Quả Quả nói: "Em bắt đầu nhức nhức cái đầu."

Thanh Phong: "Đại ca siêu quá..."

Mướp Đắng nói: "Nếu vậy, ban đầu chỉ cần biết động vật trong điện chính là có thể suy đoán ra trình tự gạch lưu ly rồi?"

Túc Mạc đang định trả lời, hệ thống lại thúc giục cậu nhập danh sách.

Túc Mạc nhấn xác nhận, bỗng được dịch chuyển vào điện chính Cung Lưu Ly, hình thức [3v3] hiển thị trên bầu trời.

Túc Mạc cau mày, thấy đạo sĩ áo trắng đứng ở bậc thang đối diện.

Đó là Quẻ Không Đồng Nhất.



_____________________

Lâu lâu được 1 chương 3k chữ, cảm động vờ lờ 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.