Trong bãi săn chỉ còn 13 người, bảng thông báo ban nãy còn chi chít những dòng đánh giết giờ trở nên yên tĩnh lạ kì. Người bên ngoài xem trận chiến tranh đoạt ngày một kịch liệt, Quy Chân Phản Phác một mình giết hai người, sau đó đối đầu với đối thủ cũ Đạp Vân Trung ở chân núi Võ Khúc... Trong vô số trận chiến, có một trận rất khiến người ta chú ý.
Ở cánh rừng bên phía Nam núi Võ Khúc, triệu hoán sư Momo đối đầu với hai vật lý kiếm của Ly Sơn Kiếm Phái.
Trong các nghề, có nghề ít được chú ý thì tất nhiên cũng có nghề rất được ưa chuộng. Ly Sơn Kiếm Phái chính là phái đông người nhất hiện nay ở Thiên Hoàn, nhất là nhánh kiếm sĩ vật lý càng là tụ tập vô số đại thần. Chỉ riêng top 10 bảng xếp hạng của vật lý kiếm đã có số điểm ngang với Hỏa Thụ Ngân Hoa top 1 Ngự Linh Cư, bởi vậy có thể thấy trong phái kiếm sĩ vật lý, chen được vào top 20 bảng nghề đã là những đại thần không tầm thường.
Mà hai vị vật lý kiếm này, một người là Bạc Hà Lục đứng thứ 9, một người là Bóng Bông Bông xếp thứ 15.
[Bạc Hà Lục với Bóng Bông Bông, gặp cường địch rồi!]
[Trình độ của hai người này thế nào, có ai phổ cập được không? Tôi không biết lắm bên vật lý kiếm.]
[Kĩ thuật tầm trung trở lên, không bằng Thiên Hạ Đệ Nhất và Dạ Bán Chung Thanh trước đó, nhưng hai người này cũng rất mạnh.]
Người xem bắt đầu phổ cập cho nhau, trong nhánh vật lý kiếm lại có rất nhiều trường phái. Trong đó Bạc Hà Lục là vật lý kiếm tập trung vào tốc độ, gọi là kiếm nhanh, có tốc độ công kích nhanh, tốc độ di chuyển nhanh, tần suất công kích có thể so với thích khách có tốc đánh nhanh nhất Thiên Hoàn, dùng những đòn tấn công dồn dập để mài máu đối thủ. Mà Bóng Bông Bông lại hoàn toàn trái ngược, y tập trung vào lực công kích nên được gọi là phái kiếm chậm, tốc độ công kích không nhanh, nhưng một chiêu đánh ra sát thương gấp đôi với kiếm nhanh.
Kiếm nhanh kiếm chậm đồng thời đối đầu triệu hoán sư, một khi triệu hoán sư bị Bạc Hà Lục dây dưa thì coi như xong.
Đúng lúc này, Bạc Hà Lục xông lên trước.
Hai vật lý kiếm chỉ tình cờ đi ngang qua, khi phát hiện đối thủ là triệu hoán sư thì ăn ý chọn hợp tác đối phó với kẻ địch trước mặt. Tuy họ không nhìn được ID của người chơi khác, nhưng thông báo Hỏa Thụ Ngân Hoa bị Quy Chân Phản Phác giết mới hiện trên bảng cách đây không lâu. Trước khi trận săn cuối mở ra, danh sách người tham dự đã được công bố, nên giờ trong số 13 thí sinh còn lại trong sân, triệu hoán sư duy nhất chỉ có top 1 bảng săn thú, Momo.
Kiếm nhanh có tốc độ cực nhanh, gần như chỉ trong chớp mắt đã tới trước mặt triệu hoán sư.
Công kích của hắn hung hăng rơi trên cây đèn, nhanh không đỡ được, chỉ trong vài giây đã khiến máu của Túc Mạc xuống 90%. Đương lúc hắn định thừa thế xông lên, triệu hoán sư lại bắt lấy cơ hội, thả Thỏ Linh Tâm ra.
Chú thỏ linh hoạt mượn lực nhảy lên, đôi tai tát vào mặt Bạc Hà Lục, thành công ngăn chặn đợt tấn công dồn dập của hắn.
Triệu hoán sư di chuyển, hai con thú triệu hồi xuất hiện bên cạnh, thế cục lập tức đảo ngược.
Lúc này Bóng Bông Bông lại xông tới, kiếm chậm đánh chậm thật, nhưng một khi áp sát sẽ gây ra lượng tổn thương rất đáng sợ. Gã khua kiếm từ dưới lên, mặt đất đầy nước bùn hình thành một cái rãnh.
Một người kiềm chế một người tấn công, phối hợp tác chiến liên tục ép người.
[Vãi, Bạc Hà Lục đánh ổn đấy, cho Bóng Bông Bông cơ hội kìa.]
[Chắc chắn hai người không thể cùng xông lên được, họ không phải thợ săn đặc biệt, hai vật lý kiếm cùng tiến lên thì chỉ có tổn thương người một nhà trước.]
Hai kiếm sĩ vật lý tuy không giao lưu mấy, nhưng lại ăn ý phối hợp một cách lạ thường.
Bạc Hà Lục kiếm nhanh khống chế, Bóng Bông Bông kiếm chậm tấn công, mục đích của họ hết sức rõ ràng, chung tay giải quyết kẻ địch mạnh trước mặt.
Mưa gió chưa ngừng trên núi Võ Khúc, bóng người giao đấu cũng không dừng.
Triệu hoán sư một mình anh dũng chiến đấu lại tránh được đòn của Bạc Hà Lục, bắt lấy cơ hội triệu hồi con thú thứ 3. Lúc này cậu đã dùng hai kĩ năng khống chế, Bạc Hà Lục cũng đã dùng hết chiêu, nhưng Bóng Bông Bông thì chưa.
Xét về tốc độ, tốc độ di chuyển của cậu không sánh bằng tên kiếm sĩ trước mặt này, xét về công kích tổn thương, đằng sau còn một tên nữa đang rình rập.
Chiến lược làm khó của hai kiếm sĩ vật lý cũng không làm triệu hoán sư e ngại, ngược lại còn khiến Túc Mạc đã mỏi mệt lại dấy lên ý chí chiến đấu.
Cậu quan sát hướng tấn công của kiếm nhanh, giày giẫm trên mặt đất, cơ thể nhẹ nhàng tránh đi kiếm của Bạc Hà Lục, giống như chú cá bơi qua đòn tấn công.
Buổi đi săn này đã kéo dài mấy tiếng, số thí sinh sống sót, ở vài phút trước cũng nhanh chóng từ 13 giảm xuống còn 7. Số lượng người có hạn, có khoảng ba trận chiến bùng ra, trong đó có Quy Chân Phản Phác giao đấu Đạp Vân Trung, và triệu hoán sư đấu hai kiếm sĩ vật lý là nổi bật nhất.
Trong Nhà Trọ Hoang Mạc, Hồng Quả Quả bám mép bàn, căng thẳng xem trận chiến.
"Vãi, bên kia xong rồi." Thanh Phong nói: "Ngô Liêu thắng, giờ chỉ còn bên Quy Chân Phản Phác với đại ca mình thôi."
Tâm trạng Hồng Quả Quả hết lên lại xuống: "Cứu với, tức là dù đại ca đánh xong hai ông này thì đối thủ sau đó lại là top 1 xạ thủ Quy Chân Phản Phác và top 1 thích khách Ngô Liêu à?"
Những người khác ở trong bãi săn gần như là thế lực ngang nhau, Momo thì hay rồi, mở màn gặp top 1 pháp thuật kiếm Thiên Hạ Đệ Nhất và top 1 trận pháp sư Dạ Bán Chung Thanh. Thế thì cũng không nói làm gì, đây đến cuối muốn leo lên hạng nhất còn phải đánh với Quy Chân Phản Phác và Ngô Liêu. Mà hai vị này không dễ đối phó đâu!
Thanh Phong: "Chịu rồi, trừ khi là Ngô Liêu và Quy Chân Phản Phác đánh nhau trước?"
Hồng Quả Quả chuyển góc nhìn sang bên kia: "Để yên xem nào, hai người họ có xa nhau không? Có đánh được không? Đại ca có cơ hội nghỉ ngơi không?"
Chỉ Qua nhíu mày: "Không ổn lắm, hai vật lý kiếm phối hợp..."
Cô nói được một nửa lại im bặt: "Không đúng."
Phòng quan sát cũng phát hiện vấn đề.
[Không đúng!]
[Triệu hoán sư không mất máu!]
[Cậu ta bị kiếm nhanh dí vậy mà không mất máu!]
Bởi vì hai vật lý kiếm đồng thời tấn công dẫn tới hai bên cùng mất máu, nên Bạc Hà Lục và Bóng Bông Bông rất cẩn thận áp dụng chiến lược một trước một sau, một người bị khống chế thì người còn lại mới lên. Nhưng Momo luôn dùng khống chế tạo combo, ván này lại không dùng, cậu sử dụng một lối di chuyển hết sức kì quái, lẩn tránh các chiêu của Bạc Hà Lục. Thú triệu hồi và Thỏ Linh Tâm vẫn tiếp tục đánh tầm xa.
Cách di chuyển hết sức kì lạ, căn bản không nằm trong các bước di chuyển cơ bản của Thiên Hoàn, mà giống như kĩ thuật cá nhân của triệu hoán sư.
Thiên Hoàn có rất nhiều kĩ năng nghề cực kì tự do, nó cho người chơi không gian rất lớn để sáng tạo. Nó không để người chơi phụ thuộc vào kĩ năng có sẵn của hệ thống, mà là khai thác tố chất tổng hợp của họ. Khiến kẻ yếu có chỗ cắm dùi, cũng khiến kẻ mạnh càng thêm mạnh, khiến người chơi có trải nghiệm phong phú trong từng môi trường khác nhau. Tất cả đều có thể tấn công, tất cả cũng có thể né tránh.
Vật lý kiếm là nghề cận chiến, kỹ năng là đủ loại kiếm pháp cận chiến. Mà kiếm pháp cũng chia làm hai loại, một là kĩ năng đặc biệt, tức là kỹ năng môn phái có sẵn cho người chơi, sử dụng là sẽ tự động đánh ra kiếm pháp, cơ thể do hệ thống điều khiển. Còn một loại là người chơi tự căn cứ vào các thế kiếm chế ra, từ đó kích hoạt hiệu quả DPS cao hơn hoặc là dùng làm khống chế*.
*Nói đơn giản thì một cái là chiêu có sẵn của hệ thống, bấm vào hệ thống tự đánh ra. Cái còn lại là có các chiêu kiếm cơ bản kiểu đâm lên, chém ngang, hiệu ứng A B C, tự ghép vào chế ra thành chiêu mới.
Trong bãi săn cao cấp, vật lý kiếm sử dụng loại thứ hai nhiều hơn, tức là kiếm pháp của họ đều là chiêu thức tự do, loại tình huống này muốn phán đoán ra họ sẽ dùng gì lại càng khó. Triệu hoán sư lại chỉ linh hoạt nghiêng người nghiêng đầu, động tác tinh tế thể hiện rất nhiều chi tiết, giống như một chú cá linh hoạt trườn qua từng chiêu kiếm.
Nước mưa rơi xuống bắn lên không ít bọt nước.
Hạ bàn của triệu hoán sư rất vững, không vì thế công của Bạc Hà Lục mà từ bỏ chống cự, ngược lại vừa lẩn tránh chiêu kiếm vừa dùng thú triệu hồi công kích. Qua vài phút lại khiến máu của Bạc Hà Lục rơi mất 20%.
"Tập trung đi, tôi đánh thú triệu hồi cho."
Bóng Bông Bông đổi mục tiêu công kích, chuyển sang đánh thú triệu hồi.
Nhưng máu của Bạc Hà Lục vẫn không ngừng tụt xuống.
Khống chế là ưu thế trời cho của triệu hoán sư, mà giờ, Momo không có khống chế lại vẫn có thể đánh một trận với hắn.
[Ôi trời đất ơi, uyển chuyển quá đi mất.]
[Em biết cái này! Lần trước làm kỳ văn có gặp một cái câu hỏi bắt tìm lời giải liên quan tới Hoa Hạ cổ, nó nói về Thái Cực của Hoa Hạ Cổ.]
[Cách di chuyển của Momo giống đánh Thái Cực thật.]
Trong Nhà Trọ Hoang Mạc, Thanh Phong thấy cảnh này, đột nhiên nhớ đến lần đầu tiên gặp Momo ở thôn Tân Thủ.
Bè trúc nhỏ dập dềnh, thiếu niên thân hình nhẹ nhàng, dễ như trở bàn tay khống chế sân nhà. Giờ trong chiến trường săn thú cao cấp, cậu ta lại được chứng kiến khung cảnh thần kì ấy.
Túc Mạc hoàn toàn quên mỏi mệt của cơ thể, ý chí chiến đấu say sưa thúc đẩy các giác quan của cậu lên mức nhạy bén nhất. Cậu né bằng bản năng của mình, lối di chuyển dựa trên bản tính tránh né nguy hiểm, lại thêm game thực tế ảo cộng thiên phú thuộc tính cho người chơi, khiến Túc Mạc đột phá được giới hạn thể chất.
Vật lý kiếm trước mặt đúng là nhanh hơn cậu, phải liều đánh nhanh, phải liều di chuyển nhanh.
Túc Mạc thừa nhận, cậu kém hơn hắn.
Nhưng trò chơi này không hoàn toàn quy phạm, cậu không bị trói buộc. Vật công pháp công mà game cho khiến cây đèn cậu vung vẩy trở nên mạnh mẽ vô cùng, có thể liều một hồi với người có thể chất mạnh hơn; nhất là tốc độ di chuyển và thuộc tính nhanh nhẹn khiến những kĩ thuật cậu từng làm vô số lần cũng nhảy vọt về thể chất...
Bởi vì đây là một trò chơi, cậu mới có thể làm được rất nhiều chuyện bất khả thi.
Cũng vì đây là một trò chơi, cậu mới có thể hưởng thụ cảm giác không bị giới hạn.
Lúc này, Bạc Hà Lục lo lắng, hắn không đánh lại triệu hoán sư.
Túc Mạc bắt chuẩn cơ hội, thú triệu hồi ẩn núp đã lâu chủ động tấn công, một chiêu choáng đột ngột khiến Bóng Bông Bông đang dồn damage trở tay không kịp. Triệu hoán sư chuẩn bị đã lâu, cậu chủ động phản kích, đánh lui Bạc Hà Lục.
Kiếm chậm tạm thời bị quấn chân, kiếm nhanh bị đẩy lùi, họ vào đúng phạm vi rồi!
Túc Mạc tóm chuẩn thời gian, khi Bóng Bông Bông cẩn thận không dùng giải khống chế thì Momo lại thả ra một kĩ năng hỗn loạn khiến Bạc Hà Lục mất khống chế đánh phải đồng đội. Hai vật lý kiếm không chỉ biết có đánh, sau vài chiêu công kích lẫn nhau do hỗn loạn, khiến họ mất một lượng HP thì cả hai đều quả quyết giải khống, dùng xong thì đồng thời một trước một sau tấn công triệu hoán sư.
Triệu hoán sư lại chủ động lùi ra sau một bước, Thỏ Linh Tâm bên cạnh nháy mắt đã đổi thành Yêu Tinh Sương Mù.
Lạc Lối! Ảo ảnh bỗng xuất hiện khiến hai vật lý kiếm chưa từng thấy kỹ năng này bao giờ lập tức trúng chiêu!
Khán giả sợ ngây người, bọn họ biết kĩ năng này của triệu hoán sư, nhưng Bạc Hà Lục và Bóng Bông Bông lại không biết.
Thứ khiến họ kinh ngạc không phải là kĩ năng, mà là sự kiên nhẫn nhượng bộ rồi tuyệt diệu phản kích của Momo. Cậu gần như luôn bước trên lưỡi dao, chống cự thế công mãnh liệt của kiếm nhanh, lựa chọn nhượng bộ không phản kích, để hai đối thủ cho là cậu không thể chống trả mà lơ là. Nhẫn nhịn không dùng kĩ năng khống chế, lúc dùng thì lại là để đánh lừa hai vật lý kiếm, trước hết dùng choáng rồi hỗn loạn, để Bóng Bông Bông sơ suất...
Sau đó ở thời khắc quan trọng nhất, thả ra kĩ năng thoát thân 30 giây [Lạc Lối].
Hai vật lý kiếm không biết gì, sau khi dùng một kĩ năng giải khống chế, va phải ảo ảnh làm họ lại dính hỗn loạn. Bởi vì khoảng cách quá gần nên để tránh bị ngộ thương, bọn họ đành phải dùng kĩ năng giải khống chế cuối cùng. Nhưng những ảo ảnh này lại không đơn giản như họ nghĩ.
Đứng ở trong đó tức là đứng trong lòng bàn tay của triệu hoán sư.
Sau đó thế cục lật ngược.
Người xem được chứng kiến triệu hoán sư phản kích, trong 30 giây ngắn ngủi đã lợi dụng ưu thế của [Lạc Lối], phối hợp với các con thú triệu hồi như Huyền Vũ Rắn Độc Gấu đã chờ sẵn, triển khai giao thủ mãnh liệt với hai vật lý kiếm.
HP từng chút tụt xuống, ba người đánh nhau càng thêm kịch liệt.
Khống chế, giải khống, hỗn loạn... Từng kĩ năng đan xen vào nhau.
Cuối cùng ---
[Gió táp mưa sa! Momo thành công đánh giết Bạc Hà Lục!]
[Gió táp mưa sa! Momo thành công đánh giết Bóng Bông Bông!]
Một trận 1vs2 đặc sắc tuyệt đỉnh, triệu hoán sư chỉ còn 3% HP, mệt mỏi quỳ xuống trong mưa gió.
"Má ơi nổi hết cả da gà rồi!"
"Cứu với cậu ta mạnh quá!!!"
"Đây là lần đầu tiên tôi thấy người ta phản kích được như vậy khi bị hai vật lý kiếm đánh gọng kìm, quá tuyệt!"
"Ông này trước kia đánh pve thật à? Không đánh pvp thì quá tiếc!!"
...
Túc Mạc có thể cảm nhận được nhịp tim của mình dần tăng tốc, liếc sang chỉ số cơ thể chỉ còn kém giới hạn vài chục điểm.
Thả lỏng nào Túc Mạc, chỉ là trò chơi thôi, đừng kích động, đừng hồi hộp.
Bãi săn còn chưa kết thúc, mày vẫn tiếp tục được.
...
Các chỉ số ngừng lại, nhưng nhiệt lượng trong người lại càng thêm trướng đầy. Thậm chí cậu còn không phân biệt được là cơ thể mình đang phản ứng, hay là ảo giác do quá độ hưng phấn tạo ra.
Một lúc lâu sau, Túc Mạc chống đèn đứng dậy, nhìn số người còn sót lại trong bãi săn và thời gian.
Ngay lúc này, chỉ cách nhau có mấy giây, hai thông báo hiện lên.
[Gió táp mưa sa! Quy Chân Phản Phác thành công đánh giết Đạp Vân Trung!]
[Gió táp mưa sa! Quy Chân Phản Phác thành công đánh giết Ngô Liêu!]
[Số người còn lại trong bãi săn 2/100, thợ săn đặc biệt 125/500, đếm ngược tới giờ đi săn đặc biệt 00:05:25]
Bãi săn này chỉ còn cậu và Quy Chân Phản Phác.
[Vãi vụ gì đấy, mới không để ý có một hồi mà cả Đạp Vân Trung lẫn Ngô Liêu đều tạch rồi?]
[Đạp Vân Trung là chiến đấu tới chết, Ngô Liêu là tự tới tìm chết.]
[Cái này bé biết nè, Ngô Liêu còn tí máu muốn nhân lúc đại lão Quy Chân còn ít máu giết người, kết quả bị Quy Chân Phản Phác cho quy tiên.]
[Vậy tức là tiếp theo đây! Quy Chân Phản Phác vs Momo!]
[Các bác ạ, em bắt đầu hưng phấn rồi!]
[Từ từ... Còn 5 phút nữa là bắt đầu giờ đi săn đặc biệt rồi, 125 người???? Spawn cạnh hai người này??]
Mưa gió trong núi dường như dịu lại, Túc Mạc đỡ cây đứng đó, ánh mắt dừng ở con số 125 thợ săn đặc biệt. Mỏi mệt bao phủ lấy cậu, vịn vào cây một hồi cậu lại tiếp tục đi lên phía trước, đi về phía mục tiêu.
Trước khi đấu một trận thì thứ quan trọng hơn là phải cùng Hành Chỉ sống sót khỏi sự đuổi giết của 125 người.
Thời gian chỉ còn 3 phút, trái tim của tất cả người xem nhảy lên.
Giữa bóng cây đan xen chốn núi rừng, Quy Chân Phản Phác xuất hiện trong tầm mắt của Túc Mạc.
Cùng lúc đó, Úc Trăn cũng nhìn thấy triệu hoán sư ở cách đó không xa.
Anh biết nơi này, đây là khu phía Nam núi Võ Khúc, là địa điểm họ thường xuyên cày quái hoang.
Triệu hoán sư áo quần xộc xệch, nhưng lưng eo vẫn thẳng, ánh mắt tràn ngập ý chí.
Bọn họ trải qua gian nguy huyết chiến, đi tới trước mặt nhau.
"Còn 3 phút, bọn mình vẫn còn thời gian nghĩ cách chạy trốn." Túc Mạc nhìn anh, một thời gian dài không nói chuyện khiến giọng cậu hơi khàn, lại có chút nhẹ nhõm: "Vào sân nhanh quá nên tôi chưa kịp đọc tin nhắn cậu gửi."
Úc Trăn thu hồi vũ khí: "Không cần chạy, có biện pháp khác đơn giản hơn."
Đầu óc Túc Mạc đã hơi trì trệ, không hiểu lắm lời anh nói.
"Chuyện PK không vội." Giọng nói của xạ thủ vẫn trầm ổn đáng tin cậy như trước, anh nói: "Momo, chúng ta có thể chuyển sang nơi khác."
Anh vừa dứt lời, mưa gió xung quanh dường như cũng ngừng.
Đúng vào lúc này, trước mắt xuất hiện một thông báo của hệ thống ---
[Số người còn sống trong bãi săn 1/100, thợ săn đặc biệt 125/500, đếm ngược tới giờ đi săn đặc biệt 00:01:20]
[Trận săn thú cuối cùng kết thúc, chúc mừng người chơi Momo trở thành bá chủ bãi săn núi Võ Khúc mùa thứ nhất.]
Túc Mạc sửng sốt, chỉ số cơ thể đang ổn định đột nhiên nhảy qua vạch quy định, tiếng còi báo động kịch liệt réo vang.
Tác giả có lời muốn nói:
Người xem: ???
______________________
Reader: Chắc anh Trăn để bé đánh, nhường cho bé thắng nè
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]