Edit: Ry
Trong phó bản, đám Túc Mạc đã đánh boss thứ 2 xuống 40% máu. Boss 2 là quái công kích pháp thuật, tổn thương cao, nhưng máu giấy, tổng thể thì dễ hơn boss 1, kĩ năng cũng tương đối phổ thông.
Đoàn người vẫn duy trì đội hình cũ, chủ lực của đội 2 và 3 nhận được niềm yêu mến của trận pháp sư và trị liệu sư, lại thêm chỉ huy mắt tinh như cú theo dõi bảng số liệu chiến đấu, tất cả DPS không dám để sát thương thấp hơn giá trị ước tính, liều mạng dùng kĩ năng. Cuối cùng cả đám đánh xong boss 2 mới hết 40 phút, so với tốc độ của đội hình cũ thì không chỉ nhanh hơn 10 phút.
Lúc này cả đoàn bắt đầu chạy tới boss cuối. Từ boss 2 tới boss 3 có gần 3 đợt quái nhỏ, Dưa Hấu lại ra trận, nơm nớp lo sợ kéo quái sang một bên, sau đó khổ sở ôm thanh máu còn 1 tí chạy về chữa trị, rồi lại tiếp tục chạy đi dụ quái.
"Má, trong nhóm phát lì xì kìa."
"Không cướp được!!"
"Bang chủ phát nhiều thế!!"
Đến khi Dưa Hấu kéo tới đợt quái thứ 3, nghe được tiếng thảo luận của đồng đội trong kênh, bi phẫn ngập đầy cõi lòng không chỗ xả. Tại sao gã lại đồng ý tới giúp Apple chứ, trong đoàn tinh anh có thích khách máu dày hơn gã mà, nếu biết cần thích khách máu dày, gã đề cử người khác qua chẳng phải là tốt rồi sao!?
Dậy sớm nhất, uống ít sữa nhất, ăn đòn đau nhất, làm công việc nặng nhọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ve-chien-luoc-tien-cong-cua-thien-tai/3618923/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.